Chương 46

577 4 0
                                    

TÔI SẼ KHIẾN CÔ SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT

Hàm Vũ Phong đứng trước bàn học của Vũ Lục Hàn, tay cầm một cuốn sách của Sidney Sheldon, lướt qua từng trang một. Vũ Lục Hàn lúng túng phía sau lưng, thấy mình thừa thãi, không biết phải làm gì. Sau cái ôm của hắn, chỉ có mình Vũ Lục Hàn hồn vía vẫn phiêu bạt tận đâu, còn Hàm Vũ Phong đã thong thả như kẻ chưa hề gây ra chuyện gì. Cô muốn lên tiếng hỏi hắn định ở đây bao lâu, lòng nơm nớp lo sợ bậc phụ huynh của mình đột nhiên tỉnh dậy.

"Cô có vẻ thích đọc truyện trinh thám?", hắn lên tiếng hỏi khiến Vũ Lục Hàn giật mình. Cô bối rối nhìn hắn gật đầu, còn hắn hơi nghiêng đầu nhìn cô, mỉm cười, đỡ quyển sách bằng một tay, tay còn lại lật giở từng trang một.

"Cuốn cô đang đọc trên giường là best seller của Agatha Christie?", hắn lại hỏi. Mặc dù đôi mắt đang lướt trên trang sách của Sidney Sheldon, hắn vẫn nhận ra cuốn "Vụ án trên tàu tốc hành" của nữ hoàng trinh thám Agatha Christie – dù cô đã lật úp bìa sách xuống đệm. Vũ Lục Hàn chợt thấy có một chút phấn khích. Cô vốn ngưỡng mộ giá sách vô cùng lớn ở nhà hắn, nhưng chỉ toàn thấy sách nghiên cứu khoa học, thương mại và chính trị, cô không nghĩ hắn cũng đọc tiểu thuyết văn học như mình. Vũ Lục Hàn phấn khởi với lấy quyển sách trên giường, ngồi xuống mép giường và hí hửng giở lại trang sách đang đọc, tuy cô chẳng đọc chút nào. Hàm Vũ Phong liếc nhìn cô, cười tủm tỉm, tựa vào mép bàn học và lật tiếp những trang sách.

"Cha tôi tin rằng người ta đã trao nhầm con cho ông ở bệnh viện"

Vũ Lục Hàn giật mình ngẩng đầu lên nhìn hắn, đôi mắt hoang mang vì không hiểu hắn vừa nói gì.

"Sao cơ?"

"Tôi là một sự thụt lùi", Hàm Vũ Phong cười, giơ quyển sách lên cho cô thấy, nhìn cô cười nhẹ rồi cúi xuống đọc, "Tôi đơn thuần không nghĩ rằng tiền là mục đích và là tất cả cuộc sống..."

"Anh đang đọc cuốn If Tomorrow come!", Vũ Lục Hàn thốt lên. Hắn nhún vai cười.

"Và tôi thấy tôi thật giống nhân vật này"

"Không. Tin tôi đi, anh không giống một chút nào!", Vũ Lục Hàn bật ra một tiếng cười, "Vì người đó rốt cuộc là một kẻ hèn nhát, khi người yêu bị hãm hại, không những không tin tưởng, bảo vệ mà còn lo sợ ảnh hưởng thanh danh, từ bỏ cô ấy!"

"Vậy hả?", hắn nhìn cô, "Thế... tôi là người thế nào?"

"Anh...", Vũ Lục Hàn bị bất ngờ, tỏ ra đăm chiêu, "Anh giống Jeff Stevens, người chồng tương lai của nữ chính..."

"Vậy sao?", hắn bật cười, "Vậy có lẽ tôi phải mượn cô cuốn sách này để xem tôi và ông Stevens giống nhau ở điểm nào..."

"Được thôi...", Vũ Lục Hàn lắp bắp, "Thật ra cũng không hoàn toàn giống, anh lạnh lùng hơn, khó gần hơn... Ngoài ra, anh kiếm tiền chính đáng chứ không phải một tên trộm..."

"Cô so sánh tôi với một tên trộm?", Hàm Vũ Phong nhíu mày, cười đầy ẩn ý. Vũ Lục Hàn lập tức đỏ mặt.

"Không hẳn... Jeff Stevens là một tên trộm hào hoa, chỉ lấy của những kẻ giàu có, hợm hĩnh... Anh ta giống như Robin Hood vậy!"

TÔI SẼ KHIẾN CÔ SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ