Hai lớp tập hợp khởi động. Không cần phải nói, đôi Song Vương kia vui mừng đến mức nào, dù đang khởi động nhưng vẫn có thể đùa giỡn với nhau. Hạnh phúc, tim hồng bay bay quanh hai lớp. Thầy thể dục cũng không khắt khe về chuyện đứng theo lớp hay không. Chỉ cần rèn luyện tốt là được. Ngược lại với đôi Song Vương, hai người Tỉ-Hoành kia đứng cách nhau đến tận 10 người trong một hàng, tuy vẻ bề ngoài đều là chăm chỉ tập luyện nhưng tâm trí lại nghĩ về người kia. Khẽ đưa mắt nhìn thì vô tình bắt gặp ánh mắt của người kia cũng đang nhìn mình.
Chí Hoành vẫn mãi suy nghĩ: "Anh ấy giận mình rồi sao?"
Khởi động xong, thầy giáo phổ biến bài tập thể lực một chút rồi cho cả hai lớp tự tập. Do hai lớp học chung nên bài tập thể dục sẽ ngang nhau. Lớp 11 thì có vẻ khó khăn hơn một chút vì có lẽ bài tập này quá sức rồi. Nhưng lớp 12 thì ngược lại, vốn dĩ đã quen với bài tập này , mà bây giờ lại tập chung với 11 nên thoải mái hơn một chút.
Một tiết trôi qua, còn một tiết thể dục nữa, bây giờ là bài tập chạy, trong môn thể dục, chạy là bài tập mệt nhất. Mà là con trai nên số vòng chạy sẽ nhiều hơn con gái. Chí Hoành bởi vì từ sáng đến giờ chưa ăn gì mà lại tập hết bài thể dục này lại đến bài thể dục khác, đến lượt cậu chạy, thật sự chịu không nổi nhưng vẫn phải cố. Mặt cậu trắng bệch, mồ hôi chảy ướt hết cả áo, mắt cũng trở nên mờ đi, rồi mắt khép lại, cậu ngã bịch xuống sân. Thiên Tỉ từ đằng xa chạy đến đỡ cậu dậy, lúc chậm vào người cậu, anh cảm nhận được, cả người cậu trở nên lạnh toát, mặt thì trắng bệch ra. Các chị học lớp 12 cùng các bạn nữ 11 chạy đi gọi thầy giáo nhưng Thiên Tỉ đã ngăn lại:
-Không cân phiền thầy, tôi tự đưa em ấy vào phòng y tế được. Phiền các bạn nói với thầy một tiếng- nói rồi anh bế cậu lên, quay lưng về phòng y tế (chính là bế theo kiểu công chúa)
Trên đường bế cậu lên phòng y tế, anh khẽ chau mày, anh mới không có ở bên cạnh cậu một đêm sao cậu lại trông gầy thế kia. Nhìn người ngất đi đang được mình bế, gương mặt gầy gò, xanh xao, cả cơ thể anh đang bế cũng nhẹ. Cậu không có anh bên cạnh đều không để ý chăm sóc bản thân mình hay sao? Để cơ thể tiều tụy thế này.
Đến phòng y tế, anh đặt cậu lên giường, chỉnh sửa tư thế cho cậu nằm thoải mái một chút, anh đứng sang một bên để nhân viên y tế khám cho cậu. Nhân viên y tế bắt đầu làm những công việc quen thuộc, như kiểm tra nhịp thở như thế nào,... một số thao tác khác, rồi cô quay sang hỏi anh:
-Dịch thiếu , em nói cô nghe xem, cậu bé này làm sao mà bị ngất?- bởi vì anh là một thiếu gia, đối với trường được nhà anh cũng như nhà Tuấn Khải đứng ra xây dựng nên Tuấn Khải và anh rất được tôn trọng, chỉ có giáo viên lâu năm, đã quen nên mới có thể tự nhiên gọi tên hai người, còn nhân vien ở văn phòng hay y tế, thư viện, đều rất ít tiếp xúc với anh, hầu như là không đụng, mặt nên có chút ngượng ngùng khi xưng hô. Mà anh và Tuấn Khải cũng đã quen với tình huống này nên cũng không chú ý gì nhiều
-Cậu ấy tập thể dục từ tiết 1 đến bây giờ, đều bình thường, chỉ có vẻ mặt có chút mệt mỏi, lúc nãy đang chạy thì bị ngất-anh kể lại
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC] [XiHong] Người Sai Là Anh
Fanfiction[ XiHong ] LONGFIC : Người sai là anh Au:TbTr Thể loại : boy×boy và trai có thể có baby :"> (ai không thích vui lòng bỏ qua), fanfic, ngọt, ngược và có thể OE hoặc SE hay HE (tùy tâm trạng và độ lười của con au :">) Cp : tỉ hoành ; khải nguyên (ít)...