Thân ảnh ấy bước vào, không ai khác đó chính là thiếu gia nhà họ Dịch- Dịch Dương Thiên Tỉ. (au: *lồng nhạc vào* boss lên sàn). Anh bước vào trước vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, lúc này Tuấn Khải cũng bước vào liền ôm lấy Vương Nguyên, cùng nhau xem kịch hay.
-Tôi hỏi lại lần cuối, ai vừa mới xúc phạm Lưu Chí Hoành- anh đến bên cậu nắm lấy tay cậu, ôm cậu vào lòng. Không phải chuyện tình cảm giữa Thiên Tỉ và Chí Hoành không ai biết mà có người biết nhưng vẫn cố chấp đố kị, ganh ghét Chí Hoành. Đơn giản họ nghĩ Thiên Tỉ chắc vì thương hại Chí Hoành nên mới phát sinh chuyện tình cảm. Lâu dần sẽ chán và sẽ nhanh chóng chia tay thôi. Nhưng họ đã sai lầm, tình cảm giữa Thiên Tỉ và Chí Hoành đều chân thành, không có sự thương hại nào cả.
Đám đông cũng dần xôn xao lên, những bạn học sinh dại dột đụng đến Chí Hoành cũng đứng ra chịu tội. Nhưng chỉ riêng Quế Hoa, cô ta đứng khoanh tay trước ngực, vẻ mặt rất thản nhiên như chuyện này không liên quan đến mình. Thiên Tỉ nhìn một lượt tất cả những học sinh đang chịu tội kia, lãnh đạm nói:
-Hình như, còn thiếu một người thì phải- anh thừa biết là ai, nhưng để xem cô ta có biết tự giác nhận tội hay không
Anh cho cô ta 3 giây, nhưng cô ta vẫn dửng dưng, không bước lên nhận tội. Anh từ chỗ đứng cạnh Chí Hoành, bước đến trước mặt một học sinh trong nhóm đang chịu tội kia, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào đôi mắt người đối diện, hạ giọng thấp đến người kia càng phát sợ:
-Bạn học, nói cho tôi biết, còn ai nữa?- anh cũng biết, người đang đứa trước mặt anh là một trong số đàn em của Quế Hoa và cũng chính cậu ta là một trong những đứa hảm hại Hoành nhi của anh. Để xem, cậu ta có dám chỉ tội thẳng mặt chủ mình không
-Còn... còn...- bạn học đó ấp úng
-Nếu chỉ ra người đó, tôi sẽ xử nhẹ cho bạn cũng như những người đang đứng nhận tội ở đây- lời nói của anh vừa dứt, đồng loạt những con mắt của những đứa phạm tội còn lại đèu nhìn chằm chằm vào bạn học này. Nhưng cậu ta vẫn một mực không mở miệng.
-Thôi được rồi, nếu không nói thì các người chịu chung số phân đi. Tôi không thích nói nhiều- giọng anh càng ngày càng lạnh hơn, không khí xung quanh cũng trở nên lạnh đi.
Cậu học sinh cứng đầu kia cũng bị anh dọa sợ nên đành cắn răng khai ra:
-Khoan, t...ôi... tôi... tôi nói- cậu ta lấy hết can đảm- là Quế Hoa- tay cậu ta chỉ về phía cô
-Nè- bị chỉ tội, cô ta gắt lên- cậu vừa phải thôi nha, tôi có làm gì đâu chứ- nói dối không chớp mắt
-Cô- cậu học sinh tròn mắt lên
-Thôi- anh quát- tất cả các người tôi cảnh cáo, lần này coi như lần cuối, đụng đến Lưu Chí Hoành thì coi như đụng đến tôi, mà kết cục đụng đến tôi như thế nào thì các người cũng biết. Từ nay đến khi tốt nghiệp ra trường, tôi cấm các người tham gia bất kì hoạt động nào của trường WY này. Nghe rõ chưa
-Còn cô- anh chỉ tay qua Quế Hoa- Dương Quế Hoa, cô đừng tưởng cô tôi không dám làm gì cô, tiểu thư nhà họ Dương thì sao chứ, tôi đã bỏ qua cho cô những lần trước dám bày trò, mà cô không biết điều. Từ bây giờ, tôi cấm cô xuất hiện trong cái trường này, mau chóng chuyển trường khác trước khi tôi sử dụng biện pháp mạnh
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC] [XiHong] Người Sai Là Anh
Fanfiction[ XiHong ] LONGFIC : Người sai là anh Au:TbTr Thể loại : boy×boy và trai có thể có baby :"> (ai không thích vui lòng bỏ qua), fanfic, ngọt, ngược và có thể OE hoặc SE hay HE (tùy tâm trạng và độ lười của con au :">) Cp : tỉ hoành ; khải nguyên (ít)...