CHƯƠNG 41

1.5K 114 34
                                    

Buổi tối ở bar cũng như mọi khi, Hoàng Tử Thao vẫn bận rộn đến đổi thở không ra hơi

Nhưng hôm nay mọi thứ đều diễn ra êm xuôi, cậu cũng cố dặn lòng mình rằng phải cố gắng làm việc hơn nữa

....

Đến lúc tan tầm thì trời cũng gần sáng, mang cơ thể suy yếu trở về nhà Tử Thao liền mệt mỏi ngã quỵ ở trên giường

Không biết từ khi nào, cậu đã mặc kệ sức khỏe của bản thân không muốn để tâm hay nhìn tới

Mỗi lần nhìn cơ thể đầy rẫy những dấu tích ái muội thì liền hận không thể cắt hết chúng xuống. Sự tra tấn thể xác lẫn tinh thần như vậy cậu thực không chịu được

Như vậy thì cứ mặc kệ nó đi, quan tâm đến để làm gì chứ... Bản thân sạch sẽ trắng trẻo lại khiến kẻ khác bảo rằng đang cố quyến rũ người

.....

Kể từ lúc gặp biến cố cho đến gìơ Hoàng Tử Thao ra sức làm việc, đến bữa cũng quên ăn nên bây gìơ cơ thể vốn ốm yếu lại càng trở nên xanh xao, làn da trắng bệch đến nổi xuyên thấu, ngay cả mạch máu màu gì cũng đều nhìn thấy hết

Vừa ngã lưng được ít phút thì trong căn phòng tối om đã nghe thấy tiếng thở đều, cậu an ổn đi vào giấc ngủ, mang tâm trạng tồi tệ trong lòng tạm thời đặt qua một bên, cậu tin chỉ cần mình cố gắng thì ít nhất cha mẹ cậu vẫn yên ổn

____________________

Ngày hôm sau, Hoàng Tử Thao mệt mỏi thức thật sớm, qua loa ăn ít bánh mì xong rồi ôm túi tài liệu đi làm

Một lát nữa cậu có cuộc hẹn cùng với quản lý trưởng đi kí kết hợp đồng, nên phải tranh thủ một chút

Cậu vì không có thói quen mặc vest hay thắc caravat nên như mọi khi vẫn áo sơ mi trắng đơn giản cùng quần âu, mái tóc vàng buôn xõa  được phá lệ vuốt keo gọn gàng, những đường nét tinh tế cũng bại lộ ra bên ngoài, làn gió mỏng nhẹ cũng ưu ái lướt qua

Tự chấn chỉnh tinh thần của bản thân một chút, cái gì cũng vậy vạn sự khởi đầu nan mà, tạm thời cứ coi như phụ mẫu đi du lịch dài hạn ở nước ngoài đi, như vậy cũng không cần tự mình dằn vặt mãi

___________________

8 h30 tại một nhà hàng sang trọng kiểu Pháp, không khí phong hoa tiếng nhạc vu vương có chút không hợp lý cho một buổi kí hợp đồng lắm, nhưng mà cậu không bận quan tâm nhiều, người ta là khách hàng mà, quyền đòi hỏi là của người ta

Có điều thuê luôn cả nhà hàng năm sao chỉ để trao đổi một tập văn kiện có giá trị pháp lí chẳng phải là hơi quá rồi sao , những người lắm tiền thực không thể hiểu nổi họ nghĩ gì nữa, lúc trước khi gia đình cậu ổn định có bao gìơ như vậy đâu chứ, thật là con người ta sinh ra đã ngậm thìa vàng thì không hiểu được quá trình kiếm được tiền vất vả như thế nào! Mà thôi quên đi

"Nè,đồng nghiệp Hoàng, sức khỏe cậu vẫn tốt chứ?  Sao mà dạo này thấy cậu xuống sắc trầm trọng vậy, làm việc thì làm vừa thôi đừng ép buộc quá, phải có sức khỏe thì mới làm tốt được chứ! "

(NC-17) CƠN ÁC MỘNG (KRISTAO)(KAISOO)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ