Tzuyu sau khi cùng hắn ta nói chuyện xong thì em lại đến công ty để gặp chủ tịch và có ý muốn rút khỏi nhóm làm ông gay gắt phản đối, Tzuyu hiện đang rất được mọi người để ý cớ gì lại đột nhiên đòi từ bỏ bao công sức bản thân em đã cố gắng chứ. Nhưng rồi đến khi thấy em chẳng phản ứng gay gắt gì mà chỉ nói một câu nói trong nghẹn ngào.
"Cháu mệt mỏi lắm rồi. Cháu không muốn tiếp tục nữa. Cháu rất muốn đi khỏi nơi này. Làm ơn."
Bố Park lúc nãy đang rất tức giận đi. Nhưng mà sau khi nghe đứa trẻ này nghẹn ngào thì đột nhiên lòng ông lại mềm đi. Phải biết rằng Tzuyu tuy nhỏ tuổi nhưng lại rất ít khi thể hiện sự yếu đuối của mình, bây giờ thì lại đến mức nghẹn ngào thế này cũng làm ông xót lòng theo. Sau cùng im lặng một lúc lâu rồi ông cũng thở dài lên tiếng.
" Được rồi. Ta đồng ý. Nhưng mong cháu hãy suy nghĩ thật kĩ trước khi rời đi, được chứ."
Tzuyu nghe thế liền đứng dậy cuối đầu 90 độ như là lời biết ơn đến Bố Park rồi sau đó bước đi. Nhưng vẫn không quên nói thêm một câu.
"Cháu đã suy nghĩ rất kĩ rồi ạ.Là cháu có lỗi rất nhiều với công ơn đào tạo của chú và phụ lòng mọi người trong nhóm. Thành thật xin lỗi chú rất nhiều ạ."
Xong câu nói đó thì Tzuyu liền một mách mà bước đi trong thẩn thờ. Em cứ luôn ở trong trạng thái mong lung mà cứ đi thế thôi chứ cũng chẳng biết mình đang đi đâu nữa rồi.
Cho đến khi nhìn lại thì em đã đến trước của của KTX rồi. Em bây giờ đang rất mệt mỏi nên cũng chẳng buồn suy nghĩ làm sao mà mình lại có thể về đến đây nữa. Chỉ đơn giản bây giờ là em bước vào trong rồi đi đến căn phòng có hơi ấm chị nằm.
Sau đó lại vô lực mà ngã xuống giường, nơi mà hằng đêm của những hôm trước khi chưa cãi vã. Em luôn luôn ôm chị, rồi vỗ về chị ngủ đi trong bình yên. Thoạt nghĩ đến lúc đó em lại tự mỉm cười. Cái khoảng thời gian tuy ngắn thôi nhưng đối với em lại hạnh phúc biết bao.
Tzuyu là đi bộ cả một quãng đường dài nên cơ thể vừa nằm xuống nệm đã có triệu chứng lim dim mắt rồi, thêm cả ở nơi này có lấy hơi ấm của chị nữa. Nó cứ như một liều thuốc mà ru ngủ em thật nhanh, thật sâu rồi đi vào giấc ngủ một cách nhanh chóng.
Tzuyu là đang yên bình trong giấc ngủ. Mơ thấy những điều hạnh phúc, mơ thấy nụ cười của chị, mơ thấy những ngày cả hai còn là thực tập sinh ấy thì miệng lại vô thức mỉm cười một cách rất tự nhiên. Nhưng mà làm gì có bình yên nào là vĩnh viễn đâu. Có biển cả nào mà không có sóng lớn đâu.
Những hình ảnh em cùng chị đang êm đẹp hạnh phúc thì đột nhiên biến mất đi mà thay vào đó là những cuộc cãi vã, những giọt nước mắt mặn chát rơi xuống từ khuôn mặt của chị. Sau đó là những hình ảnh gần đây chị được hắn ta đưa về, chị mắng em, xô ngã em, lúc ấy em dường như rất đau đớn. Em gục ngã xuống sàn rồi sau đó lại ngất đi cùng sự đau đớn ở lòng ngực trái đầy nhứt nhối của mình. Cuối cùng là hình ảnh em đang đứng ở một khung cảnh trắng xoá thì đột nhiên có những tấm ảnh rơi xuống. Những tấm ảnh ấy chứa đầu hình ảnh chị cùng hắn ta thân mật hôn môi, đi ăn cùng nhau. Đó chính là những tấm ảnh mà em nhìn thấy khi ban sáng ấy. Trong cơn mơ lúc ấy em dường như hoảng loạn mà chụp lấy những tấm ảnh đó mà xé nát đi, xé vụn chúng ta thành từng mảnh nhỏ. Em càng điên cuồng xé nát chúng đi bao nhiêu thì chúng lại càng hiện ra nhiều bấy nhiêu. Nhiều đến mức có xé mãi, xé cả đời cũng chẳng hết nổi. Kèm thèo những tấm ảnh đó là giọng cười man rợ của Jack và giọng nói của hắn như một thần chết vang vọng khắp không gian trắng xoá ấy.
![](https://img.wattpad.com/cover/81211888-288-k729450.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] Bao giờ mới nói yêu.? - Minayeon, SaTzu
FanfictionPairings : Minayeon và Tzusa (main) , Jungmo,...... Category : Drama, ngược,.... Status: Hoàn + 1 Bouns (Minayeon) Rating: 15+ Disclaimer: Họ không thuộc về tôi, họ là của nhau. Note: Mọi chi tiết trong truyện đều là hư cấu, trừ TWICE là có thật. ...