17. Behind you

4.2K 274 95
                                    




Chỉ là một buổi tối mà đã thay đổi gần như tất cả mọi chuyện của Tzuyu - Sana, Mina - Nayeon. Giờ đây mọi chuyện gần như trở ngược lại lúc trước.

Nếu lúc trước là Sana luôn ở phía sau Tzuyu  thì bây giờ bóng lưng em quay đi cũng chính là lúc em lặng lẽ ở lại phía sau cô. Tzuyu cũng chẳng ngờ mình lại có ngày yếu đuối, hèn nhát như vậy. Một cô nhóc mạnh mẽ bây giờ lại phải luỵ đi vì tình có hay không quá khó tin đi.

Nhưng đó lại là sự thực....

Nếu lúc trước là Mina cưng chiều Nayeon vô điều kiện thì bây giờ người lạnh lùng nhất với cô cũng chính là em ấy. Cưng chiều tôi cũng là người, bây giờ lạnh lùng với tôi cũng là người.....

Nếu biết yêu đã đau khổ như vậy thì từ lúc bắt đầu đừng để nó phát triển quá sâu mọi chuyện bây giờ có hay không tốt hơn.?

Rồi cuộc đời của chúng ta , con tin của chúng ta sẽ trôi về đâu, sẽ thôi rỉ máu chứ.? 

                                ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

JiHyo cùng mọi người bây giờ đang đứng ở trước cửa phòng của Mina và Sana nhưng lại ngập ngừng không biết có nên gõ cửa hay không vì sau ngần ấy chuyện tất cả đều sợ em và Sana đã muốn trốn tránh đi với thế giới ở bên ngoài đi.

Ngập ngừng thêm chút nữa cuối cùng vẫn là Jungyeon gõ nhẹ cửa của Mina trước thì thấy em ấy bước ra với đôi mắt hơi xưng đỏ vì khóc quá nhiều tóc tai có phần rũ rượi trông hơi hốc hác hơn thường ngày một chút.

Đau lòng, sụp đổ thế là em vẫn mĩm cười nhìn mọi người.

"Sao mọi người tập trung đông ở đây vậy ạ.? Em và Sana unnie ngủ dậy trễ quá sao ạ."

Mina gãi đầu cười ngượng ngùng.

"Không đâu vẫn còn sớm mà chỉ là mọi người sợ em và Sana hành hạ bản thân mình mà bỏ đói nó vì buồn chuyện....."

Jihyo nói đến đây cũng ngập ngừng vì không biết nói tiếp làm sao để tránh nhắc tới chuyện ấy , mà nói tới thì lại sợ em đau lòng thêm nên là chỉ để im vế phía sau trong im lặng.

Mina thấy mọi người vì mình mà phải lo lắng nên rất ấy nấy. Em cố nở nụ cười thật tươi nhưng vẫn không sao che dấu được sự mệt mỏi trong đôi mắt mình khiến mọi người càng nhìn lại càng thương em hơn, trách Nayeon nếu đã không yêu thì có cần phải hạnh hạ em như vậy không chứ.

"Em không sao đâu ạ chỉ là có lẽ do hôm qua em thức hơi khuya nên bây giờ hơi mệt thôi ạ. Mọi người cứ ra trước đi ạ một lát nữa em và Sana unnie sẽ đi ra ạ. "

"Nhưng mà em..."

"Em vẫn bình thương mà đừng xem em như người bệnh vậy chứ"

Lời Jihyo nói chưa kịp xong thì em đã cắt ngang bằng câu bông đùa của mình khiến không khí đang âm trầm thì cũng phải bật cười. Thấy em như vậy thì cũng nhẹ nhõm hơn nên mọi người mới chịu giải tán đi.

Khoảng 30' sau.

Bây giờ mọi người đã tập trung gần đầy đủ ở bàn ăn và đang chuẩn bị gần xong đồ ăn cho buổi sáng giàu đạm và vitamin cho cả nhóm.

[Longfic] Bao giờ mới nói yêu.? - Minayeon, SaTzuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ