Cám không nhớ rõ nàng đã được cứu như thế nào, cũng không nhớ bằng cách nào mình lại ngất đi. Khi tỉnh lại, cô thấy mình đang nằm trên giường, bên cạnh là Vương Thần đang lo lắng nhìn mình. Cám muốn nói gì đó nhưng lại không thể, cô quá mệt để nói gì thêm rồi.
" Thân thể mẹ nàng... đang bị giữ lại bên bộ Hình!"
Vương Thần lên tiếng, vẻ mặt căng thẳng nhìn Cám. Mà cô lúc này hai mắt cững trợn to, ngay lập tức gượng dậy. Vương Thần cũng biết Cám hỏi gì, lại nói.
" Nơi hôm qua xảy ra hỏa hoạn là một biệt viện bỏ hoang, vốn từ lâu đã bị lãng quên. Nhưng không ngờ mẹ con nàng xuất hiện ở đấy, lại xảy ra hỏa hoạn thiêu cháy gần hết khu biệt viện đó. Chuyện này.... không phải chuyện nhỏ đâu!"
Vương Thần không hề nói quá, rừng trúc ở đó rất rậm, dưới lại toàn lá cây. Lửa một khi đã bén liền thiêu rụi cả rừng trúc, lửa phát sáng cả một khu như ánh mặt trời. Nếu không phải cậu kịp thời cứu Cám, e rằng cô chết mà thần không biết quỷ không hay!
" Trên người mẹ Cám lại có dấu tích, Hình bộ là muốn qua đó điều tra rõ sự việc này."
Lời nói Vương Thần vừa dứt, cánh cửa đã nhanh chóng mở ra. Đi vào là hai tên cận vệ thân cận của Hoàng Đế, đến Vương Thần e rằng cũng phải kính nhường vài phần.
" Hoàng Thượng cho triệu Nhược Ly cô nương và Tứ hoàng tử vào Ngự điện!"
Một trong hai nói, lại có vẻ như rất vội. Cám dù đã tỉnh, nhưng thương tích trên người lại khiến thân thể cô đã yếu nay càng yếu hơn. Vương Thần như muốn hoãn lại ý chỉ, liền bị Cám cản lại. Dù không muốn, cuối cùng Vương Thần cũng dìu Cám đi đến Ngự điện. Lúc này, Ngự điện không khí cực kỳ nghiêm trọng, sắc mặt ai cũng khó coi. Tấm hành sự không thành, nay lại kinh động đến cả thánh thượng thì không khỏi sợ hãi, mặt đã trắng bệch. Vương Hiên bên cạnh biết vậy, trong lòng cũng là một cỗ tức giận. Mà Hoàng Hậu sai người thủ tiêu mọi chuyện lại không thành, cuối cùng cả biệt viện hóa thành tro thì con người kia vẫn được cứu, tâm trạng cực kỳ xấu. Rõ ràng bà đã sắp xếp rất kĩ, tại sao tên nhóc kia lại biết đường mà tới cứu? Chỉ có mỗi Vương Phong là bình thản, lâu lâu liếc xem những nét mặt kia.
" Tứ Hoàng tử cùng Nhược Ly cô nương đã đến!"
Bên ngoài vang lên tiếng the thé của công công, ngay sau đó là bóng dáng của Vương Thần cùng Cám. Lúc này Cám chỉ tiện tay khoác thêm một lớp xiêm y trắng, sắc mặt tái nhợt, yếu ớt vô cùng. Mà Vương Thần bên cạnh một mực lo lắng cho Cám, ánh mắt khó xử nhìn những người xung quanh. Sau khi tham lễ, Vương Thần còn muốn cho Cám ngồi vào chỗ mình. Miễn cưỡng mãi Cám mới ép được Vương Thần ngồi yên, còn mình thì đứng trước mặt thánh thượng. Tại sao cô không quỳ? Vì cô hận, tại sao cô phải quỳ trước mặt Tấm, trước mặt người đã giết mẹ cô?!
" Ngươi có biết vì sao ta cho gọi ngươi vào?"
Hoàng Thượng ở trên cũng không so đo lễ tiết, lập tức hỏi. Dù sao cũng là nữ tử mới gượng dậy, thân thể yếu ớt như vậy còn chịu đả kích mất mẫu thân, hắn cũng không thể quá so đo. Mà Cám nghe xong cũng lặng gật đầu, ánh mắt xẹt qua Tấm khiến nàng ta chột dạ.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ ĐN Tấm Cám][ Hoàn] Xuyên qua thành Cám
De TodoNàng vốn đã hết hi vọng với thực tại đau khổ mới tìm đến cái chết. Nhưng tại sao ông trời lại không thành toàn cho nàng, lại cho nàng xuyên về quá khứ. Lại còn xuyên thành nhân vật phản diện nổi tiếng nữa chứ! Nàng đã nghĩ đó là do ông trời thương...