"Trí Nghiên có huyết
thống Hồ Tộc thuần khiết."Ngô Thế Huân vẫn nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở miệng, tất cả mọi người đều cho rằng hắn ngủ thiếp đi, nên khi nghe hắn mở miệng mọi người không khỏi giật mình.
Vì đã hứa với Trí Nghiên trước đó nên Ngô Thế Huân vẫn không lên tiếng, đôi mắt cũng không mở ra, nếu như không phải âm thanh vừa rồi mang theo một cỗ âm lãnh thì bọn họ có lẽ sẽ cho là ảo giác.
Hồ Vương thấy Ám vương lên tiếng che chở Trí Nghiên, cũng không tiện ở trước mặt hắn nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng đã chắc chắn Yêu Hoàng hiện tại có huyết thống không thuần khiết, tất nhiên không thể là huyết thống của quý tộc Hồ tộc. Vì nếu đúng tại sao bọn họ không giải thích rõ ràng.
Hơn nữa xem ra Yêu Hoàng này còn rất nhỏ tuổi, ông ta đã sống trên vạn năm, nếu quả thật có một tiểu Ngân hô kinh diễm đến vậy, làm sao ông ta có thể không biết mà phải đợi đến lúc nàng lên làm Yêu hoàng mới biết đây.
Hôm nay thấy Ám vương kiên quyết muốn để cho tiểu Ngân hồ lai lịch không rõ này lên thượng vị, do ông ta sớm có lòng riêng nên rất căm tức.
Ngô Thế Huân tất nhiên biết chỉ một câu nói cũng không dễ dàng trấn áp được lão hồ ly này, nhưng Trí Nghiên đã yêu cầu muốn tự mình xử lý, hắn sẽ chiều theo ý nàng, dù sao nàng cũng phải lớn lên, nhưng hắn tuyệt đối sẽ bảo
đảm làm hậu thuẫn cường đại cho nàng, sẽ không để cho nàng chịu bất kỳ uất ức nào."Các vị còn nghi ngờ điều gì? Cứ nói đừng ngại, nhưng ngay cả huyết thống của bổn hoàng các vị cũng không nhìn ra, vậy bổn
hoàng cũng không biết phải nói gì nữa!"Trí Nghiên không có gì phải sợ, trên người nàng bây giờ một chút tiên khí cũng không có, hơn nữa
còn mang theo Khứ Yêu Ngọc, cho dù có bản lĩnh cường đại cũng không thể nào tìm được xuất thân của nàng.Hồ Vương thấy Ám vương đã bày tỏ thái độ, cho dù ông ta có nghi ngờ cũng sẽ không dám nói gì, chỉ có thể gật đầu,
"Dạ, thứ cho lão hủ tuổi lớn rồi, trong khoảng thời gian ngắn
không nhìn ra được huyết thống của bổn tộc, mong rằng Yêu Hoàng Điện hạ khoan thứ.""Hồ Vương khiêm nhường! Bổn hoàng trên người mang theo Khứ Yêu Ngọc, ngươi không cảm giác được cũng là điều bình thường!"
Trí Nghiên cố ý nói như vậy, nàng biết lúc này nàng không có yêu lực cường đại, nhưng nếu nói trên người nàng có Khứ Yêu Ngọc, bọn họ sẽ cảm thấy nàng nàng đã giấu đi yêu lực của mình, thật thật giả giả, vừa vặn có thể thể để cho bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Quả thật, Hồ Vương vừa nghe vậy, lại lần nữa quan sát kỹ Trí Nghiên, trong nháy mắt ông ta cũng trở nên hoang mang, nếu như nói vừa rồi ông ta không cảm
giác được trên người tiểu hồ ly này có bao nhiêu yêu lực, trong lòng còn cảm thấy may mắn, nhưng lúc này đây cũng cảm thấy phải thăm dò một phen, ông ta nhìn lướt qua mảnh ngọc trên cổ Trí Nghiên, nói không chừng
nàng là cố ý ẩn giấu thực lực, dù sao người bên cạnh Ám vương có ai là thực lực kém cỏi đâu.
![](https://img.wattpad.com/cover/111886225-288-k819979.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[(Chuyển ver)(Hunji)]Thịnh Thế Yêu Sủng
Science FictionLúc này, một nữ hài tử mặc áo trắng khoảng mười tuổi đang trừng lớn mắt đầy hoảng sợ. Nàng núp ở phía sau cây cột đá, miệng thì cắn chặt mu bàn tay vì sợ bản thân sẽ kêu lên thành tiếng, tay kia thì ra sức nắm lấy góc áo, dùng sức mạnh đến nỗi xương...