"Ngươi!"
Lúc này Báo Hầu vương đã đỏ mặt tía tai, bị một hậu bối nhục nhã như thế, còn đâu mặt mũi của ông ta, tức giận nhìn chằm chằm Trí Nghiên, lúc này ông ta giữ chặt Xà Hầu vương, nhất định phải lấy lại mặt mũi mới được.
"Chỉ bằng một Xà Hầu vương nho nhỏ, lại dám lỗ mãng với bổn vương như thế!"
Báo Hầu vương nói xong đã muốn ra chiêu, lại bị Hồ Hầu vương bên cạnh cản lại.
"Báo Hầu vương, đều là Hầu vương, dĩ hòa vi quý, lại nói hôm nay chúng ta đến tham dự đại điển đăng cơ của Tân hoàng, ngài không thể lỗ mãng!"
Hồ Hầu vương âm thầm dùng lực ở cánh tay để lôi kéo Báo Hầu vương, hi vọng hắn đừng nháo quá lớn khiến bản thân không xuống đài được.
Báo Hầu vương gấn như đã nổi điên, bị lôi kéo như thế, nặng nề thở dốc một hơi mới đè áp xuống được, vậy mà Xà Hầu vương vẫn nhất quyết không tha châm chọc nói:
" Haizz, chó sủa thì không cắn người, ngươi hãy ngoan ngoãn một chút đi, như vậy cũng đỡ mất mặt cho ngươi đó."
"Ngươi! Khinh người quá đáng!"
Báo Hầu vương lúc này đã không thể khống chế được cơn tức, một chưởng bổ tới, tiếng hô vang vọng khiến nóc nhà cũng run lên.
Xà Hầu vương Ti Ti cũng không ngồi yên cho ông ta đánh tới, ngay tức khắc duỗi tay ra, một thanh roi Cửu Tiết liền hiện ra nghênh đón, nàng đã sớm nhìn không vừa mắt Báo Hầu vương, hôm nay có cơ hội tất nhiên sẽ không chịu yếu thế, lại nói chân ông ta hiện nay đang bị trúng thuốc tê, lúc này không đánh thì còn đợi lúc nào.
Trí Nghiên vui vẻ xem náo nhiệt, mặc dù nàng cảm thấy làm như vậy rất không đúng, lẽ ra nàng nên ra mặt ngăn lại nhưng yêu lực của nàng không đủ, nếu ra tay nhất định sẽ bại lộ, nên cũng mặc cho bọn họ đánh, ngược lại nàng lại dùng độc chế trụ Báo Hầu vương, coi như ngồi một bên làm ngư ông đắc lợi."Các ngươi xem Bổn vương là người chết sao?"
Lúc mọi người đang vui vẻ xem náo nhiệt, Ngô Thế Huân lại lạnh lùng lên tiếng.
Giọng nói không lớn nhưng chứa đựng yêu lực khổng lồ, lực xuyên thấu hết sức mạnh, cây cối gần bên ngoài đại điện đều bị đổ rạp, bên trong điện những Hầu gia yêu lực kém đều bị yêu lực chấn động đến mức cau mày ôm đầu, bất quá Ngô Thế Huân cũng đã ngầm bày kết giới xung quanh để bảo vệ Trí Nghiên.
Báo Hầu vương cũng không ngu, ông ta đương nhiên biết mình đang bị cảnh cáo, ông ta khẽ than thầm, hiện nay chân còn chưa thuận tiện, nào còn dám lỗ mãng nên vội vàng thu chưởng.
Xà Hầu vương thấy ông ta thu chưởng cũng không bỏ qua cơ hội tốt này, nàng cũng mặc kệ cái gì gọi là đạo nghĩa giang hồ, cây roi vừa đúng quất vào cây châm trên đầu gối ông ta, khiến ông ta lại sụp chân quỳ xuống tiếp.
"Báo Hầu vương, bổn hoàng còn chưa trách tội, ngươi hà tất gì phải hành đại lễ?"
Trí Nghiên cũng không phải là đèn đã cạn dầu, người khác không để cho nàng sảng khoái, nàng cũng sẽ không để cho hắn sảng khoái, khiến cho kẻ đó phải nhục nhã hết sức, nhưng mình cũng không được mất đi phong độ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[(Chuyển ver)(Hunji)]Thịnh Thế Yêu Sủng
Ficção CientíficaLúc này, một nữ hài tử mặc áo trắng khoảng mười tuổi đang trừng lớn mắt đầy hoảng sợ. Nàng núp ở phía sau cây cột đá, miệng thì cắn chặt mu bàn tay vì sợ bản thân sẽ kêu lên thành tiếng, tay kia thì ra sức nắm lấy góc áo, dùng sức mạnh đến nỗi xương...