Người đi rồi, chỉ còn lại một mình Thiên đế, ông ta ngồi trước cửa sổ, vẫn cực kỳ chăm chú nhìn quyển sách trên tay, nhưng trong không khí vẫn có thể nghe mùi tanh khiến ông ta cau mày.Có lẽ bất cứ ai cũng không nghĩ đến một người dịu dàng như thế lại có thể ra tay độc ác như vậy.
Đột nhiên ông ta nhẹ nhàng gõ quyển sách trên tay, ba nặng một nhẹ, tức thì từ trong hư không xuất hiện một nam tử mặc áo trắng, an tĩnh quỳ gối trước mặt của ông ta, vẫn cúi đầu, cung kính như tượng gỗ.
"Chú ý nhất cử nhất động của tân nhậm Yêu Hoàng, có cơ hội lập tức giết chết không tha!"
Ông ta nhẹ nhàng nói, giọng nói vẫn dịu dàng trước sau như một, giống như vấn đề đàm luận không phải là sống chết của một người, mà chỉ như đang nói về thời tiết hôm nay thế nào, nhẹ nhàng như nước chảy mây bay.
"Thuộc hạ hiểu!"
Người kia nói xong thì biến mất trong không khí giống như quỷ, chỉ còn lưu lại Thiên đế cô đơn đứng đó, ông ta nhìn ráng ngũ sắc phương xa, nhếch môi cười rộ lên, thì thào nói:
"Trí Nghiên, mẫu thân ngươi cũng không trốn thoát khỏi tay bổn tiên, ngươi cho rằng ngươi có thể chạy thoát được sao? Bổn tiên sẽ giúp mẫu tử các ngươi đoàn tụ."
. . . . . .
Ở Yêu giới xa xôi, không biết vì sao Trí Nghiên lại nặng nề hắt xì một cái, bên kia Ngô Thế Huân đang bố trí nhiệm vụ cho tứ đại hộ pháp trông thấy thì khẽ chau mày.
Hắn bất chấp tất cả đưa tay lên xoa xoa chiếc mũi nhỏ bé của Trí Nghiên, sau đó dùng tay áo lau cho nàng, hành động này làm cho tứ đại hộ pháp ngây người tại chỗ.
Ám Vương điện hạ vĩ đại của bọn họ a, là Ám Vương điện hạ, trông coi sinh tử của chúng Yêu giới a, thế mà sử dụng ống tay áo cao quý để lau nước mũi cho người ta. . . . . . Trong nháy mắt tinh thần của bọn họ trở nên sa sút.
Trí Nghiên hít hít cái mũi nhỏ, thật ra thì nàng cũng rất 囧, dầu gì nàng cũng là Yêu Hoàng, lại bị người ta đè ra lau nước mũi y như đứa con nít, hình như là có hơi khó nhìn.Trí Nghiên lúng túng ho nhẹ một tiếng, Ngô Thế Huân bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó thu tay lại phất nhẹ một cái thì y phục trên người đã đổi thành bộ mới, nhưng bộ này không phải là bộ hồng y hay mặc thường ngày, mà là một bộ trường sam màu trắng khí chất nho nhã.
Trí Nghiên cảm khái liếc nhìn Ngô Thế Huân bên cạnh, đúng là dáng dấp tiêu chuẩn, cho dù có khoác lên người trang phục gì cũng đều toát lên vẻ yêu nghiệt.
"Điện hạ, Báo Hầu vương tạm thời sẽ không gây sóng gió, nhưng Sài Hầu vương một mực yên lặng cùng Hồ Hầu vương hình như có quan hệ không đơn giản, ám vệ vài lần bắt gặp bọn họ lén lút lui tới."
Vẫn là Dạ Quỷ tỉnh táo nhất, hắn đã sớm biết địa vị của Trí Nghiên trong lòng Ngô Thế Huân không tầm thường, nên cho dù chủ tử làm ra hành động cưng chiều như vậy, hắn cũng sẽ không để ý, thoát khỏi trạng thái xuất thần đầu tiên, tìm cách giải quyết tất cả phiền toái có thể xuất hiện sau khi Ngô Thế Huân rời đi mới là vấn đề.
BẠN ĐANG ĐỌC
[(Chuyển ver)(Hunji)]Thịnh Thế Yêu Sủng
Ciencia FicciónLúc này, một nữ hài tử mặc áo trắng khoảng mười tuổi đang trừng lớn mắt đầy hoảng sợ. Nàng núp ở phía sau cây cột đá, miệng thì cắn chặt mu bàn tay vì sợ bản thân sẽ kêu lên thành tiếng, tay kia thì ra sức nắm lấy góc áo, dùng sức mạnh đến nỗi xương...