Chương 3: Hạ gục tướng công ốm yếu (2)

24.5K 515 9
                                    

Editor: Nuy Ham 

Beta: Linxu (Phạm Mỹ Linh)

Từ khi thành hôn đã qua một tháng, Cố Minh Nguyệt trừ việc chưa thấy nhân vật mục tiêu cần đánh gục ra, ngày qua có thể nói là tương đối dễ chịu. Sáng ngày đầu tiên sau khi cưới phải bái lạy cha mẹ chồng, nàng được cho hay mỗi sáng không cần qua đấy thỉnh an, ngày thường cũng không cần lập quy củ. Trong lòng Cố Minh Nguyệt biết Tần vương phi không vừa mắt xuất thân của thân thể này, cho nên cũng không vội vàng lấy mặt nóng dáng mông lạnh của người ta. 

Bởi vì Tần vương thế tử lo lắng “lây bệnh” cho thê tử mới cưới, cho nên sau khi cưới vẫn tránh né không gặp. Hôm lại mặt (Nuy: về nhà mẹ đẻ sau khi cưới ba ngày) chỉ cho người đưa qua mấy xe lễ vật coi như tỏi vẻ mình áy náy vì không thể cùng nàng về nhà lại mặt. Cố Minh Nguyệt thờ ơ nhìn hành động không có chút tôn kính nào của nha hoàn bên người thế tử, nâng khuôn mặt tươi cười luôn miệng nói cám ơn, tỏ ý mình thật xấu hổ khi không thể ở bên giường bệnh mà chăm sóc thế tử. Thế tử đã quan tâm nàng như vậy, cho dù nàng không thể ở bên cạnh để chăm sóc, cũng nên ở lại trong phủ, thay thế tử đọc kinh cầu phúc, vì vậy, đến cuối cùng lễ vật lại mặt vô cùng phong phú được hạ nhân trong Vương phủ đưa đến Hầu phủ. Cố Minh Nguyệt mới không muốn một mình trở về lại mặt, nàng không phải Lục Thục Nghiên tiểu thư chân chính của Hầu phủ, nếu bị người nhìn ra manh mối sẽ không hay. 

Một tháng tiếp đó, Cố Minh Nguyệt nắm đúng chừng mực, lấy phương thức chậm rãi mà chân thật đáng tin từ tiểu thư thứ xuất rụt rè sợ hãi của Hầu Phủ trở thành thế tử phi Tần Vương khí chất cao nhã, thướt tha như lan, phong thái đầy mình, đến cả Tần vương phi cũng giật mình đối với biến hóa này của nàng, không tự chủ mà coi trọng nàng thêm mấy phần. 

Mắt thấy sắp tới ngày mục tiêu công lược và nữ chủ gặp nhau, Cố Minh Nguyệt thưa với Tần Vương phi, nói mình muốn tới Hồng Long Tự dâng hương cầu phúc cho thế tử gia, gần đây Tần vương phi nhìn nàng thuận mắt rất nhiều, lại bởi vì cầu phúc cho con trai mình, vì vậy lập tức đồng ý. 

Dâng hương cần phúc phải có lòng thành, Cố Minh Nguyệt lấy cớ này mà từ chối đội hộ vệ trong Vương phủ, chỉ mang theo bà vú, hai đại nha hoàn và mấy người thị vệ, quần áo nhẹ nhàng đơn giản ngồi trong một chiếc xe ngựa không mấy bắt mắt đến Hồng Long Tự.

Hồng Long Tự cách phủ đệ của Tả tướng không xa, cửa sau chùa có một con hẻm nhỏ, nhân vật mục tiêu bị thương leo tường ra khỏi phủ Tả tướng, sau đó trốn đến hẻm nhỏ, khi gần tới tình trạng kiệt sức thì vừa lúc gặp phải kiệu của nữ chủ đi ngang qua rồi trốn vào trong đó. Nếu Cố Minh Nguyệt đã biết trước kịch tình, đương nhiên là sẽ không để cho đôi nam nữ chính này thành công gặp mặt nhau một cách đơn giản như vậy. 

Tuy rằng chiếc xe ngựa mà nàng đang ngồi lớn hơn những chiếc xe ngựa thông thường khác rất nhiều, nhưng từ chất liệu gỗ được sử dụng tới chế tác đều không hề bắt mắt chút nào, từ bên ngoài nhìn thì thấy rất bình thường, kỳ thật bên trong có càn khôn. Trong xe ngựa đặt một chiếc giường mềm mại bằng da hươu có thể chứa ba người nằm ngang trên đó, bốn góc mui xe được treo những túi thơm là từ những hương liệu quý hiếm, tấm màn yên ảnh sa (Lin: màn mỏng có thể thấy bóng người) màu hồng nhạt ngăn buồng xe ra thành nội thất và ngoại thất. Trên thành xe ở ngoại thất có trang bị ngăn tủ để bàn trà nhỏ và những thứ vụn vặt xếp vào, trong ngăn kéo có đầy đủ dụng cụ pha trà và điểm tâm. Trong nội thất có lót mấy tầng nệm bông thật dầy, vỏ ngoài đều dùng gấm nguyệt hoa quý giá đầy màu sắc từ đậm đến nhạt, ngay cả bao ngoài gối dựa đều thêu hình cá đùa lá sen từ hàng thêu Tô Châu. Bởi vậy có thể thấy tuy Cố Minh Nguyệt không được Vương phi yêu thích, nhưng cũng không bị đối xử khắt khe, tất cả chi phí đồ dùng đều tốt. 

 Mị Nhục Sinh HươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ