Tiệc sinh nhật của Hoa Phẩm Phác được tổ chức cực kỳ long trọng, Hoa gia đặt mở mười sáu mâm cỗ tại khách sạn xa hoa nhất của thành phố S, chỉ cần là bạn bè thân thích của Hoa gia thì tất cả đều được mời đến, nhân vật chính mừng sinh nhật hai mươi tuổi nên ăn mặc rất kiểu cách tỉ mỉ, khiến rất nhiều thân thích quen thuộc với vẻ ngoài của cô đều thấy hoảng hốt, Hoa Phẩm Phác ngày đó trong mắt mọi người giống như một nàng tiên nữ giáng trần.
Mãi tận đến mùng sáu âm lịch, cả nhà chú Hoa mới lưu luyến không nỡ tạm biệt người anh, nhanh chóng đáp chuyến bay khỏi thành phố S, chú Hoa phải tới trước chúc tết cho cơ quan đơn vị vào mùng bảy, mùng tám phải đi làm lại. Chú Hoa ngồi trên máy bay, đem biên lai giấy tờ cửa hàng mà anh trai tặng đưa lại cho vợ mình, thím Hoa vừa nhìn thấy số tiền phải trả thì tay run không ngừng, nếu xét theo tiền lương của bà và chú Hoa, số tiền trên biên lai này không ăn không uống mười năm cũng không để dành đủ, không ngờ một người anh chỉ buôn bán cá lại có thể hào phóng tặng cậu em một số tiền lớn thế này, bùi ngùi cảm khái buôn bán sẽ giàu nhanh nhưng mạo hiểm đúng thời, càng thêm hảo cảm đối với người anh chồng này.
"Anh cả anh thật không tệ, đúng là đối xử tử tế với mọi người!" Thím Hoa cẩn thận cất kỹ biên lai.
"Đúng vậy, anh cả đối xử với ai cũng tốt hết, đối xử với anh chị em bên kia của chị dâu cũng chẳng than một câu nào."
"Ừm, tôi thấy mà, thân thích trong sinh nhật Phẩm Phác đều rất nhiệt tình." Thím Hoa ở nhà ông anh chồng một tuần, cảm nhận được người thân bạn bè nhà họ Hoa đều rất hòa hợp.
"Cháu trai, cháu gái, hai đứa cháu nhà tôi đều cực kỳ xuất sắc." Trong mắt chú Hoa hiện lên vẻ kiêu ngạo.
"Phẩm Tiệp nhà chúng ta thì không tốt sao?" Thím Hoa đồng ý quan điểm với chú Hoa, nhưng lại không phục lời khen của chú Hoa cho con gái nhà mình, trong mắt người làm mẹ, con cái nhà mình mới là tốt nhất.
"Tốt, đương nhiên là tốt, đời sau nhà họ Hoa sao lại không tốt được!" Chú Hoa bị dáng vẻ ghen tức của thím Hoa chọc cười, phát ra một trận cười sảng khoái từ trong họng, mùa xuân năm nay thăm người thân, tâm trạng của chú Hoa vô cùng khoan khoái.
Tết âm lịch trôi qua, Hoa Phẩm Tố bước vào học kỳ hai của lớp mười, đó cũng là năm mà tháng năm này, ngõ Thanh nhỏ khu tây ở thành phố S bắt đầu động dời. Ngày 1/5 là ngày Quốc Tế Lao Động, Hoa Phẩm Tố đặc biệt đi một chuyến đến ngõ Thanh nhỏ, nhìn thấy cư dân trong ngõ đã chuyển đi hết một nửa, hóa ra con ngõ náo nhiệt này thoáng cái đã mang nét vắng lặng như vậy, Hoa Phẩm Tố đi cùng với Phương Đồng, đi đến phòng nhỏ của Trương Kiến Tuấn sống cùng bà nội kiếp trước, nhìn vào cửa sổ thủy tinh bị vỡ, căn phòng ba gian hoàn toàn trống trơn, đồ vật bên trong đã mang đi từ lâu, Hoa Phẩm Tố nhìn chằm chằm con quay nằm trên mảnh sàn trống trong căn phòng, trong lòng nổi đủ loại cảm xúc, kiếp trước lúc còn bé, cậu thường xuyên chơi con quay trên mảnh sàn trống giống nhau như đúc này. Bốn năm sống lại trôi qua nhanh chóng, nhân sinh quỹ tích của Trương Kiên Tuấn ở kiếp trước phảng phất như một giấc chiêm bao, nhìn thấy con quay này, Hoa Phẩm Tố lại xác định kiếp trước không phải là mơ, là chân thật trải qua.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cẩm thượng thiêm hoa
Ngẫu nhiênTên gốc: Trùng sinh chi cẩm thượng thiêm hoa Tác giả: Phong Trung Hồ Điệp Thể loại: hiện đại, trùng sinh, linh hồn chuyển hoán, 1×1, cường cường, vườn trường, thương trường, ôn nhu trung khuyển công x kiện khí trì độn thụ, công sủng thụ, ấm áp. N...