Chương 15: Bị hãm hại
Lời nói này của Mục Mộc thật sự là quá cay độc, cũng quá độc ác, giống như cầm một thanh kiếm hung hăng □□ vào tim của Lạc Tang, làm cho y khó chịu đến không thể thở được.
Mục Mộc được như mong muốn, Lạc Tang cảm nhận được xấu hổ và nhục nhã, điều này làm cho y không có cách nào có thể tiếp tục ở tại trước mặt của Mục Mộc được nữa, cho nên y ném miếng vải ẩm ướt vào trong thùng nước tắm rồi thất hồn lạc phách đi ra ngoài, ngay cả cửa cũng không có đóng.
Mục Mộc nở nụ cười nhìn cửa phòng hé mở, vênh váo tự đắc, cảm nhận được niềm vui của sự trả thù.
Đã mắng chửi y đến như vậy, sau này hẳn là y sẽ không lại quấn lấy mình nữa đi ? Mục Mộc sung sướng từ trong nước cầm miếng vải lên tự lau thân thể của mình.
Người a, có lúc phải hung hăng mắng một trận mới được.
Lúc này, cửa phòng mở, Mục Mộc ngẩng đầu nhìn lại thì thấy vị cha trẻ tuổi có dung mạo xinh đẹp của Lạc Tang đang thò đầu vào dò xét, mắt phượng xinh đẹp với khóe mắt hơi nhếch lên giảo hoạt nhìn hắn.
" Con rể, cha có thể nói chuyện với con một chút được không ? ".
Con rể ? Đây là một kiểu xưng hô ? Khóe miệng của Mục Mộc giật một cái.
" Tôi đang tắm ". Mục Mộc uyển chuyển từ chối.
" Cha không ngại ". Văn Sâm Đặc Tư linh hoạt bước vào từ khe cửa, sau đó quay người lại cài chốt cửa.
Tôi để ý ! Mục Mộc trầm mặt mở miếng vải lau trong tay ra liền che lại nửa người dưới của mình, miếng vải rất mỏng lại ngâm ở trong nước cho nên cũng che lại không được tốt lắm nhưng dù sao cũng còn hơn không che lại gì.
" Con cãi nhau với con trai của chú sao ? ". Văn Sâm Đặc Tư khẽ nhíu mày nhìn Mục Mộc đang ngâm mình ở trong thùng nước tắm, nhớ đến vừa rồi ở trong phòng khách nhìn thấy bộ dạng mất hồn của Lạc Tang, Văn Sâm Đặc Tư liền vô cùng đau lòng, cố tình hỏi Lạc Tang nhưng y liền cái gì cũng không nói, Văn Sâm Đặc Tư cũng chỉ có thể tới hỏi Mục Mộc.
" Xem như là vậy ". Mục Mộc không phủ nhận, hắn suy nghĩ một chút, cảm thấy được nói chuyện cùng người làm cha này cũng tốt, vì vậy rất thẳng thắn nói ra: " Thưa chú, con không thích Lạc Tang, cho nên hi vọng chú có thể quản con trai của chú, đừng để y tiếp tục quấn quýt lấy con nữa ".
Văn Sâm Đặc Tư chuyển cái ghế tới ngồi bên cạnh bồn tắm, vừa công khai nhìn đánh giá thân thể của Mục Mộc vừa nói tốt cho đứa con của mình: " Con trai của chú tốt vô cùng a, vừa mạnh mẽ lại vừa đẹp trai, rất được giống cái hoan nghênh. Con rể, cơ thể của con rất trắng nha ! ".
" Tôi không phải giống cái ! ". Mục Mộc không được tự nhiên hai tay ôm ngực ngăn cản tầm mắt của Văn Sâm Đặc Tư, hắn không nhịn được: " Tuy rằng thoạt nhìn tôi giống như giống cái, nhưng tôi không phải là giống cái ! Xin các người đừng lại dùng ' Giống cái ', ' Giống cái ' để chỉ tôi nữa ! ".
" Chẳng lẽ con là thú nhân ? Như vậy con sẽ biến thân sao ? Con có hình thú không ? ". Văn Sâm Đặc Tư ôn hòa hỏi Mục Mộc, nỗ lực sửa chữa quan niệm sai lầm của hắn, làm cho hắn hiểu được hắn thực sự chính là một giống cái, mà chỉ có làm cho Mục Mộc ý thức được điểm ấy, con trai và Lạc Tang mới có thể bắt đầu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] DỊ THẾ CHI TIỆN NAM NHÂN
General FictionTruyện được reup cho mục đích đọc offline, chưa có sự cho phép của editor. Nguồn: kybangha54321.wordpress.com -------------------------------------------------------- Dị Thế Chi Tiện Nam Nhân 异世之贱男人 Tác giả: Thương Thử Đồ Long 仓鼠屠龙 Thể loại: Sinh t...