Chương 37: Phương pháp
Mục Mộc mơ mơ màng màng từ trên giường bò dậy, chỉ cảm thấy đầu đau vô cùng, hắn xoa xoa mái tóc rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời phủ một màu đỏ sậm nên làm cho hắn không biết lúc này là chạng vạng hay vẫn còn sáng sớm nữa.
Chồng chăn đệm kế bên đã được xếp lại một cách gọn gàng và chỉnh tề nhưng Văn Sâm Đặc Tư cũng không có ở trong phòng, Mục Mộc ôm cái đầu đang đau nhức liền đi ra ngoài thì nhìn thấy Lạc Lâm đang lắp đặt cửa sổ tại trong một căn phòng, Văn Sâm Đặc Tư thì lại đang ôm lấy ông ấy từ đằng sau, cả khuôn mặt chôn vào trong tấm lưng rộng rãi và rắn chắc của Lạc Lâm, trông dáng vẻ rất khổ sở.
Phát hiện là Mục Mộc nên Lạc Lâm nghiêng đầu nhìn hắn, trên mặt lộ ra mỉm cười: " Tỉnh dậy rồi ? Cháu đã ngủ suốt một ngày đó ".
Cả một ngày ? Mục Mộc sửng sốt, không nghĩ tới chính mình lại ngủ lâu đến như vậy, chẳng trách đầu lại đau.
Văn Sâm Đặc Tư ngẩng mặt lên, cưỡng ép xốc lại tinh thần, đi cùng Mục Mộc vào nhà bếp, đưa một chén lớn đựng đầy cháo thịt nạc vẫn còn đang đặt ở trên bếp lửa liu riu cho Mục Mộc.
" Tại sao lại không gọi tôi dậy ? ". Mục Mộc chậm rãi ăn cháo, tinh thần không được tốt lắm.
" Buổi trưa cha có kêu, còn đẩy con mấy lần, nhưng con vẫn không tỉnh dậy ". Văn Sâm Đặc Tư giải thích, hai tay cầm lấy lọn tóc màu nâu mọc dài đến mông của mình mà nhìn tới nhìn lui.
Mục Mộc có chút bất ngờ khi chính mình lại ngủ say đến như vậy nhưng không có quá để ý, dù sao ngày hôm qua hắn cũng đã chảy rất nhiều máu.
Nhìn thấy Văn Sâm Đặc Tư tuy đang đùa bỡn mái tóc nhưng lại đăm chiêu ủ dột, Mục Mộc có chút khó hiểu nên hỏi ông ấy: " Làm sao vậy ? ".
Văn Sâm Đặc Tư cúi đầu xuống rồi nói: " Sáng sớm hôm nay cha chải đầu thì phát hiện có một sợi tóc trắng ".
Lúc đó Văn Sâm Đặc Tư cảm thấy cứ như là ngày tận thế đã tới vậy nên hoảng hốt chạy đi tìm Lạc Lâm, Lạc Lâm còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện lớn gì, vừa nghe là có một sợi tóc trắng, dở khóc dở cười giúp Văn Sâm Đặc Tư nhổ đi, mà Văn Sâm Đặc Tư vẫn cứ khổ sở hết sức nên cả ngày này đều giống như một con koala mà ôm lấy Lạc Lâm vậy.
Mục Mộc im lặng ăn cháo, không thể nào hiểu được suy nghĩ của Văn Sâm Đặc Tư, chờ ăn cháo được hơn nửa chén thì đầu của hắn cũng đã bớt đau, liền bưng cháo đi xung quanh ngôi nhà, thán phục tốc độ xây dựng nhà của Lạc Lâm cực kỳ nhanh, ngày hôm qua còn là phần thô của một ngôi nhà mà ngày hôm nay thì đã có bộ dáng một chút, cửa sổ và cửa đi đều đã được lắp lên, còn làm xong hai cái giường lớn nữa, dựa theo tốc độ xây nhà này của ông ấy thì nhiều lắm là khoảng mấy ngày nữa, vật dụng các loại trong ngôi nhà này liền sẽ có đầy đủ hết.
Mục Mộc nhớ đến Lạc Tang cũng đang xây phòng thì vô vị cầm cái chén đi ra ngoài cửa rồi nhìn qua, kinh ngạc nhìn thấy Lạc Tang đang phá dỡ hàng rào gỗ đen, ngôi nhà màu đen cũng đã được san bằng luôn rồi, tại vị trí của ngôi nhà trước kia đã hiển hiện ra phần khung của ngôi nhà bằng tre, mà Lạc Tang đang dựng tường cho ngôi nhà.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] DỊ THẾ CHI TIỆN NAM NHÂN
General FictionTruyện được reup cho mục đích đọc offline, chưa có sự cho phép của editor. Nguồn: kybangha54321.wordpress.com -------------------------------------------------------- Dị Thế Chi Tiện Nam Nhân 异世之贱男人 Tác giả: Thương Thử Đồ Long 仓鼠屠龙 Thể loại: Sinh t...