Chương 87

19.8K 757 75
                                    

Chương 87:

Mấy ngày nữa đã hết năm, Hà gia bận rộn thành một đoàn, Hà Tằng thị cùng Trương Tích Hoa đang ở trong bếp sên mứt quả. Mứt quả cùng bánh mật là hai loại quà vặt không thể thiếu của mỗi thôn hộ Đại Lương trấn mỗi mùa Tết đến. Trừ bỏ để ở nhà ăn, biếu cho thân bằng quyến thuộc thì cũng để tiếp đãi khách đến nhà.

Cách làm tuy rằng đơn giản, nói qua cảm thấy rất dễ nhưng việc gia giảm lượng đường cùng thời gian sên mứt là là chuyện không đơn giản. Hà Tằng thị tay nghề rất khéo, chính bà điều chỉnh một lát hương vị đã rất tốt. Còn lại chuyện đảo mứt trên chảo nóng bà làm một chút liền cảm thấy đau chân cùng thắt lưng, Trương Tích Hoa liền nhận lấy. Mẹ con hai người nói qua nói lại mấy câu, ở chung vô cùng hoà hợp.

Hà Tằng thị thử qua một lát mứt, gật đầu nói: "Thời gian vừa đủ." Lại nói với con dâu: "Cứ canh thời gian cẩn thận một chút."

Trương Tích Hoa ngẩng đầu đáp lại mẹ chồng, lại cúi đầu đảo mứt, chỉ mới làm được một nửa, việc hôm nay xem ra cũng không nhẹ nhàng đâu.

Hà Tằng thị vươn tay lấy một lát mứt đưa đến bên miệng con dâu, nói: "Ngươi nếm thử một chút xem?"

Trương Tích Hoa ngậm vào, cắn nhẹ lát mứt dai dai, giòn giòn lại ngọt mà không ngấy, vẫn còn thơm thoang thoảng hương trái cây, ngon miệng vô cùng. Nàng cười nói: "Rất ngon ạ. So với lúc trước ở nhà mẹ đẻ còn ngon hơn."

Lời này cũng không phải nịnh nọt. Trừ bỏ việc gia giảm lượng gia vị, trình tự làm việc cùng thời gian duy trì từng công đoạn thật sự khảo nghiệm người khác. Cẩn thận chính xác vô cùng mới có thể đạt được hương vị này.

Hà Tằng thị nở nụ cười, có chút đắc ý nói: "Lần trước ngươi mang về một ít mứt ta liền biết. Thời gian đặt trên lò có chút lâu, sớm hơn nửa khắc trống là nhất. Ta đây cũng phải mày mò hơn chục năm mới tìm được thời gian thích hợp."

"Nương ta cũng nói như vậy." Trương Tích Hoa cười cười đáp.

Hà Tằng thị nghe xong tâm tình cũng tốt, nhân tiện nói: "Một lát để cho ngươi thử nêm lượng đường, ta sẽ ở một bên nhìn."

Phòng bếp nổi lửa bận rộn, trong sân cũng không rảnh rỗi. Hà Đại Xuyên ngồi trước một chậu nước lớn chứa đầy cá nhỏ, rất nhiều loài khác nhau, nhưng đa số đều là cá trích lớn hơn hai ngón tay một chút. Lượng cá nhiều nhưng đều là cá nhỏ, xử lý vô cùng mất thời gian, Hà Đại Xuyên liền tìm một cái ghế nhỏ, kiên nhẫn làm sạch cùng bỏ nội tạng của từng con một. Đã hơn nửa canh giờ, trong chậu vẫn hơn một nửa chưa xong. Bất quá hắn cũng không nóng nảy, chờ nương tử cùng con dâu sên mứt xong thì cá nhỏ mới có thể mang chiên, thời gian cũng còn nhiều.

Hà Sinh trong nhà chính cũng chẳng nhàn hạ. Số người biết chữ trong thôn cũng không nhiều, học trò đọc qua sách mấy năm như Hà Sinh cũng có chút tác dụng, ít nhất đến tết âm lịch vẫn có thể tự viết câu đối xuân.

Mấy người trong thôn cũng hay đến nhờ hắn viết câu đối cho, mỗi năm cứ đến dịp này Hà Sinh cũng kiếm được số tiền nhỏ. Hán tự của hắn viết rất tốt, lại độc đáo, còn chú ý tỉ mỉ dụng tâm, giá thành cũng rẻ hơn rất nhiều so với mấy câu đối treo ở chợ. Bởi vậy thôn dân của mấy thôn xung quanh cũng tìm đến, tích luỹ không ít câu đối cần hoàn thành, bận rộn vô cùng.

[HOÀN] Dâu Nhà Nông- Hoa Khai Thường TạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ