Trong quan điểm của Tháp Cát Cổ Lệ làm người thì phải có chỗ sơ hở.
Cho dù Lâm Thế Huân cùng Lâm Duẫn Nhi có ở đó, nhưng cũng sẽ có lúc có kẽ hở, ngay cả cọp đôi lúc còn phải lim dim mắt huống chi là người! Dù sao còn nhiều thời gian, hiện tại người của Lâm Thế Huân còn chưa tới, nàng gấp cũng không được.
Tháp Cát Cổ Lệ nghĩ gì, Long Trạch Cảnh Thiên hiển nhiên biết.
Trong cái nhìn của hắn, Tháp Cát Cổ Lệ chính là một nữ nhân nóng nảy, chỉ hơi khiêu khích một chút, nàng là có thể từ những đóm lửa nhỏ biến thành lửa cháy lan ra đồng cỏ, là nữ nhân có tấm lòng ngốc nghếch điển hình. Trên người nàng trừ sự kiên cường đáng giá khen ngợi ra, thì giống như ở không có ưu điểm đặc biệt gì, ngay cả cái loại kiên cường này, hiện tại cũng trở thành để tâm vào những việc nhỏ nhặt, một nữ nhân quật cường lại cố chấp, thật sự là một chút cũng không khả ái!
Nhìn Tháp Cát Cổ Lệ, Long Trạch Cảnh Thiên liền nghĩ đến Lâm Duẫn Nhi . Sự giảo hoạt (gian trá) của cô gái kia, so sánh với nữ nhân trước mắt này tốt hơn ngàn vạn lần. Tại sao đều cùng là nữ nhân nhưng khác biệt nhưng lớn như vậy? Nếu không phải bởi vì hiện tại hắn thế đơn lực bạc (cô đơn sức yếu), cần gì cùng Tháp Cát Cổ Lệ "Kết minh" , hắn sẽ không lựa chọn sự hợp tác ngu xuẩn như vậy.
Bất quá, người như vậy có thể dùng nàng ta làm vũ khí để sử dụng dù sao mục đích cuối cùng của hắn là Lâm Duẫn Nhi , chỉ cần có được Lâm Duẫn Nhi chuyện gì hắn cũng nguyện ý làm.
Ở phía xa trên đường, Lâm Duẫn Nhi
lúc này bỗng nhiên hắt xì hai cái, nàng vuốt vuốt lỗ mũi ê ẩm, "Rốt cuộc là người nào đang suy nghĩ về ta?""Tiểu thư, trước ngươi không phải nói, đánh một cái hắt xì là có người đang suy nghĩ, đánh hai cái hắt xì làcó người đang chửi ngươi sao?" Tô Mi vừa may giàyđầu hổ cho Lâm kiêu, vừa một bên nhìn về phía Lâm Duẫn Nhi .
"Đúng vậy! Ta có nói như vậy... Là dùng để nói người thường. Còn ở trên người ta, đánh một cái hắt xìlà có một người đang suy nghĩ về ta, đánh hai hắt xì thì có hai người nghĩ tới ta. . . . . . Cùng có một loại ý nghĩ thôi!"
Lời nói của Lâm Duẫn Nhi ..., làm cho Tô Mi lắc đầu, tiếp tục cúi đầu làm công việc thiêu thùa may vá.
May vá thêu thùa những thứ này, Lâm Duẫn Nhi không am hiểu. Nàng cũng không tiếp thu cái loại quy tắc huấn luyện này, càng không giống như các cô gái ở thời đại này, từ nhỏ đi học tập những thứ này cho nên vớ và y phục của Lâm kiêu là nàng thiết kế, Tô Mi cùng Tố Nguyệt dùng tay may vá để hoàn thành.
Tới trên đường, Lâm Duẫn Nhi xin Minh Nguyệt Thịnh tìm thợ mộc làm một cái nôi xinh xắn cho trẻ con, lúc này Lâm kiêu đang nằm trong cái nôi mà ngủ, Lâm Duẫn Nhi nhẹ giọng mà hát một khúc ru, Cổ Quân Uyển cùng Cổ Quân Dao ở bên cạnh nhàn rỗi không có chuyện gì, đã giúp Tô Mi may vá một chút , ví dụ như đầu con hổ ở bên trên giày thêu thêm con mắt vân…vân.
Dọc theo đường đi, mấy cái nữ nhân này ở vô cùng hoà thuận, chỉ có một việc để cho Lâm Duẫn Nhi vô cùng kinh ngạc, đó chính là thái độ của Minh Nguyệt Thịnh đối đãi Cổ Quân Dao, căn bản là không giống với lời đồn bên ngoài kia.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] [Longfic] [SeYoon] Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi
Historical FictionĐây là bộ truyện cổ trang cực sủng, cực hay và quá ngọt ngào đi. Nam cường, nữ cường...