Chương 11

1.5K 169 17
                                    

Be careful they say

Don't wish life away

.

"Khai Tâm lão sư, trình độ của anh cao thật đó!" Chu Tiểu Triện ngồi bên cạnh Hàn Trầm liếc nhìn báo cáo trong tay Hà Khai Tâm, kinh ngạc nói.

"Gì thế gì thế? Tôi cũng muốn xem"

"Ồ... Khai Tâm lão sư, anh còn làm cả giảng viên đại học nữa cơ à..."

"Bản luận văn này tôi đã thấy qua trên một tạp chí nước ngoài rất có tiếng tăm, cực kỳ chuyên nghiệp! Thì ra là do Khai Tâm lão sư chắp bút!" Bạch Cẩm Hi cầm báo cáo lên, nét vui sướng trong mắt cũng giấu không nổi "Nếu anh có thời gian rảnh chúng ta sẽ cùng nhau trao đổi một chút nhé"

Nghe bọn họ nói chuyện mở miệng một tiếng lão sư hai tiếng Hà Khai Tâm, tập thể anh em trong cảnh cục biến thành fanclub khiến Hàn Trầm có chút dở khóc dở cười. Thế nhưng Hà Khai Tâm khả năng cao như vậy lần đầu tiên cậu mới được chính thức diện kiến, trước kia cũng chỉ cho rằng Hà Khai Tâm là thực tập sinh tổ tư vấn tâm lý học, thậm chí đối với việc cha cậu đưa Hà Khai Tâm vào tổ trinh sát cũng vô cùng bất mãn.

Hiện tại xem ra là tổ trinh sát bọn họ nhặt được bảo vật.

Trò chuyện xong, Hà Khai Tâm cùng tất cả mọi người chào hỏi qua một lượt, mối quan hệ rất nhanh đã trở nên thân thiện, khiến Hàn Trầm vạn phần bội phục. Có điều nhóm người này cũng biết lấy án làm trọng, sau khi hàn huyên một hồi, không cần Hàn Trầm phải giải thích gì thêm đã tự mình an phận ngồi xuống nghe báo cáo.

"Buổi sáng lúc tám giờ, một công nhân vệ sinh làm việc trong công viên gần đồn cảnh sát cách chúng ta năm trăm mét về hướng đông nam đột nhiên phát hiện ra một thi thể nữ, nguyên nhân cái chết là phần mắt bị một vật nhọn đâm thủng tạo thành tổn thương vào vùng đại não, lại thêm mất một lượng máu rất lớn. Theo điều tra, hung khí chính là gót giày cao gót của nạn nhân, chiều dài 8cm, một trong những nhãn hiệu rất được ưa chuộng trong năm nay"

Báo cáo xong tình huống hiện trường, Bạch Cẩm Hi là người đầu tiên mở miệng. "Chúng ta hiện tại vẫn còn chưa biết, gã đàn ông đã chết kia có quan hệ như thế nào với những cô gái bị giết lúc trước, là người bị hại? Hay là..."

"Vấn đề này có lẽ tôi có thể cho cô một câu trả lời" Từ Tư Bạch đứng lên, đem mấy tấm ảnh chụp bày ra trên bàn "Qua kiểm tra phát hiện được, những thi thể này phía trên cánh tay trái đều dùng một loại thuốc nhuộm màu bạc vẽ lên một hình xăm"

"Hình xăm gì?" Hàn Trầm hỏi.

Từ Tư Bạch chỉ vào người trong hình, bình tĩnh trả lời. "Prey (Con mồi)"

Cậu vừa nói xong, trong phòng họp lập tức im ắng. Đầu ngón tay tinh xảo của Hà Khai Tâm xoay nhẹ bút máy trong tay, nói khẽ. "Tôi đoán, gã đàn ông kia không giống với những cô gái này"

Từ Tư Bạch dùng ánh mắc vô cùng thưởng thức mà nhìn chằm chằm Hà Khai Tâm một lúc lâu, từ trong xấp ảnh rút ra một tấm. "Người đàn ông kia là "Hunter"

"Hay lắm, xem ra chúng ta đã xuyên thẳng vào bãi săn người nào đó thời Trung cổ rồi, cả thợ săn lẫn con mồi đều có đủ" Chu Tiểu Triện nhún vai, nói.

[Chu Bạch] Dùng 100 loại phương pháp nhận biết Long ca của tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ