Chương 30

1.6K 171 13
                                    

Chương 30

"Vì sao không được?" Dương Tu Hiền chậm rãi lặp lại lần nữa, nét cười trên mặt đột nhiên trở nên lãnh đạm. Hồng Lan bị ánh mắt này của cậu nhìn chằm chằm, có chút chột dạ.

"Đàn ông mấy người, làm sao mà sinh con được!" Cô nói cà lăm, mắt lại liếc La Phù Sinh.

Dương Tu Hiền từ trong ngực La Phù Sinh nhảy xuống, khôi phục dáng vẻ kiều mị, khoanh tay, tựa tiếu phi tiếu nói: "Hồng Lan, cô có tin không, so với cô, Hồng lão gia còn mong tôi và anh ta cùng ở bên cạnh nhau hơn đấy."

"Làm sao có thể như thế!" Hồng Lan chột dạ.

"Bởi vì La Phù Sinh là nghĩa tử của ông ta, anh ta có sinh con đẻ cái hay không đối với Hồng gia cũng không quan trọng, cho dù thế nào, Hồng bang cũng sẽ không bao giờ giao vào tay La Phù Sinh."

"Còn cô, cô là con gái duy nhất của ông ta, sinh hạ người kế thừa hồng bang là trách nhiệm của cô, cho nên ông ta mới tìm cho cô một người có gia thế như Hứa Tinh Trình làm hôn phu, để Hồng bang sau này có thể dựa dẫm vào. Về phần La Phù Sinh..."

Dương Tu Hiền khinh thường cười cười, khoanh tay dựa vào người La Phù Sinh, nói, "Cô có tin Hồng gia sẽ đồng ý để anh ấy đi cùng với tôi, câu thông với thế lực của Dương gia không?"

Hồng Lan nghe xong những lời này cũng ngây ngẩy cả người. Cô không muốn tin những lời Dương Tu Hiền nói, cũng không nguyện ý thừa nhận mình và La Phù Sinh không có bất cứ khả năng nào. Nhưng sâu trong thâm tâm cô hiểu rõ mọi chuyện chính là như vậy. Cô yêu ai kỳ thực cũng không quan trọng, quan trọng là ai có thể để cô sống một cuộc sống hạnh phúc như cô mong ước.

La Phù Sinh không yêu cô, cha cô cũng không đồng ý cho hai người bọn họ ở bên cạnh nhau, không có bất kỳ ai ủng hộ cả hai người họ cả. Nhưng ... nhưng cô chưa bao giờ có ý định từ bỏ!

Nếu như không thử một lần, ai biết sẽ không có cơ hội? Cô không muốn ở bên cạnh người mình không yêu, cô đâu có lỗi gì?

Hồng Lan dùng sức lau nước mắt đang không ngừng tuôn ra trên gương mặt, quật cường nói: "Tôi biết, nhưng tôi không chịu thua đâu!"

"Anh cẩn thận với tôi đấy nghe chưa!"

Dương Tu Hiền đối với cô gái nhỏ này không biết nên xử lý làm sao, nhưng lại rất hâm mộ thái độ can đảm của nàng. "Tôi tùy thời chờ đợi."

Sau khi Hồng Lan đi khỏi, Dương Tu Hiền lại dựa vào ngực La Phù Sinh, bắt đầu nghĩ đến kịch bản sắp diễn ra. Kế tiếp là cảnh Hồng Lan bắt cóc Đoạn Thiên Anh, nhưng lần này có cậu nhúng tay vào, La Phù Sinh không yêu Đoạn Thiên Anh nữa thì cô gái này có tiếp tục kế hoạch bắt cóc của mình hay không. Dương Tu Hiền vừa bẻ ngón tay, vừa lười biếng nghĩ.

.

[Cảnh cáo! Cảnh cáo! Hệ thống sắp mất khống chế! Năng lượng không đủ! Sắp mất khống chế! Xin chủ nhân chú ý!] Thanh âm điện tử trong đầu lại vang lên, dọa Dương Tu Hiền nhảy dựng. Cậu đang ngủ trên ghế sofa liền đứng lên, bắt đầu chạy ra ngoài.

"Dương thiếu gia đi đâu vậy?!"

Mấy nhân viên ở Mỹ Cao Mỹ còn chưa kịp cản cậu lại, Dương Tu Hiền đã nhanh như chớp chạy mất tăm mất tích. "Nói cho Nhị đương gia nhà các người biết tôi phải về nhà một chuyến, sau đó sẽ lập tức quay lại!".

[Chu Bạch] Dùng 100 loại phương pháp nhận biết Long ca của tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ