Hôm đó là một ngày đẹp trời, Ngụy Anh mang theo Tùy Tiện và Trần Tình về Vân Mộng. Nghe nói sư tỷ mới chuẩn đoán ra mang thai ba tháng, Kim Lăng cũng sắp có em rồi.
Lam Trạm vốn muốn đi cùng, nhưng lại có sự quấn thân. Địa phận quản hạt của Lam gia xuất hiện một con yêu thú ăn thịt người khá lợi hại, sau bao ngày tìm hiểu, biết được nó nhạy cảm với âm thanh, Lam gia trên dưới thảo luận, quyết định để Hàm Quang Quân đi diệt con yêu đó.
Quá trình diệt yêu khá thuận lợi, Lam Trạm lấy Vong Cơ Cầm làm mắt trận, vây yêu thú trong một kết giới âm thanh khổng lồ, dự định nhất kích tất sát. Nào ngờ giữa đường xuất hiện một tu sĩ, không cẩn thận rơi vào linh trận. Mắt thấy yêu thú sắp một trảo chụp chết y, Hàm Quang Quân liền rút Tị Trần ra nghênh đón, cứu y một mạng. Sau đó đẩy nhanh trận pháp, kết liễu yêu thú.
Sự đã xong, nhưng kiếm lại xảy ra vấn đề. Chả là con yêu thú kia vậy mà là dị thú, chẳng những lực đạo kinh người còn có thể phát động công kích đối với linh thể, độc trong móng của nó vô dụng với nhân loại nhưng lại là chí mạng với linh loại. Lam Trạm suốt đêm trở về, đem Tị Trần vào linh khí chi địa thanh tẩy độc tố.
Tuy kịp thời thanh tẩy độc tố, nhưng vì thời gian ngấm độc quá dài, Tị Trần vẫn bị di chứng của nó ảnh hưởng. Sốt cao mê man, liên tục nóng bừng.
Linh giới.
Vong Cơ Cầm cầm chiếc khăn vừa vắt kiệt nước ấm xong, đem tới cẩn thận lau mặt cho Tị Trần. Người nằm trên giường sắc mặt tái nhợt, tóc dài tán loạn trên gối, mắt nhắm chặt, hai má đỏ bừng vì sốt cao không dứt, hơi thở nặng nhọc đứt quãng, nhìn qua liền biết ngay y đang vô cùng khó chịu. Vong Cơ Cầm nhìn mà đau lòng, nhưng không còn cách nào khác, trận sốt này là di chứng của yêu độc, Tị Trần phải tự mình vượt qua, ai cũng không cứu được y hết. Việc mà Vong Cơ Cầm có thể làm lúc này cũng chỉ là giúp Tị Trần giảm bớt một chút đau đớn ngoài thân thể thôi.
Tị Trần đột nhiên mấp máy môi, dường như đang nói gì đó. Vong Cơ Cầm ngưng thần lắng nghe, nhưng y dường như không có sức lực nói thành tiếng. Mày Tị Trần nhíu chặt, trên trán mới được lau sạch lại rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, Vong Cơ Cầm thở dài, kề sát tai vào miệng y, mơ hồ nghe được hai chữ :
"Tùy.. Tiện.. "
Vong Cơ Cầm im lặng hồi lâu, liền không một tiếng động đi ra ngoài, khép cửa lại.
Trong đầu Tị Trần một mảnh hỗn loạn, cảm thấy não mình sắp nổ tung. Cả người lúc nóng lúc lạnh, vô cùng khó chịu. Thân thể giống như bị người ta rút cạn sức lực, ngay cả mở mắt cũng không làm nổi. Trong mớ hỗn độn ấy, y thấy được rất nhiều kí ức, lúc mới gặp chủ nhân và ca ca, cùng kề vai chiến đấu, cùng tiêu diệt tà ma, nhưng nhiều nhất, vẫn là gương mặt tươi cười rạng rỡ của người kia. Mỗi một hành động, một biểu cảm của hắn đều hiện rõ trước mặt Tị Trần, chân thực như vậy, sống động như vậy, khiến cho Tị Trần cảm thấy những cơn đau đớn trong người y, thật ra cũng không đáng sợ nữa.
Tị Trần cứ nửa mê nửa tỉnh mà sống, kí ức và hiện tại dần dung hoà làm một, khiến y không rõ đâu là hiện tại đâu là ảo giác nữa, Tị Trần cũng không biết mình hôn mê bao lâu, đến khi cảm nhận chất nước ngọt mát chảy vào cổ họng, y mới nặng nề mở mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tùy Tiện x Tị Trần] Tùy Quân Quy Chi, Nhất Trần Bất Nhiễm
FanfictionGóc sìn Tùy Trần, ngọt có, ngược có, thanh thủy có, H có, tranh có, video có. ĐỀ NGHỊ KHÔNG GỌI HAI ĐỨA CON CỦA MÌNH LÀ SEXTOY HAY BÌNH LUẬN KHIẾM NHÃ. MÌNH RẤT KHÓ TÍNH NÊN AI CMT VẬY MÌNH BLOCK THẲNG NHÉ. CẢM ƠN. "Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn...