56

1K 77 0
                                    

JungKook trước khi đi bị một trận bạo hành.

Heun Ryu cùng anh tạm biệt, không có lập tức trở về ký túc xá, mà là trở về nhà một chuyến.

Sau khi Cha Min ổn định công viêc, hằng năm không ở trong nước. Ba Cha nghĩ ở nhà nuôi một con chó, nhưng lại bị mẹ Cha cự tuyệt.

Cho nên mỗi cuối tuần, cô đều về nhà bồi hai vị lưu thủ lão nhân ăn cơm.

Ăn đến một nửa, mẹ Cha hỏi:

" Ryu Ryu gần đây có liên lạc với anh trai sao?"

"Dạ" Heun Ryu xoa mũi "Tuần trước có liên lạc qua, nhưng anh ấy giống như rất bận. Con cũng không dám gọi điện quá lâu"

"Nó cũng đã sắp ba mươi tuổi mà vẫn không có manh mối yêu đương gì với ai" Mẹ Cha gặp một con tôm vào bát cô, "Nói thật lòng, mẹ vô cùng lo lắng"

Heun Ryu cười rộ lên: "Sẽ có"

Anh trai cô điều kiện thật sự quá tốt.

Cô đối với anh ây siêu cấp tự tin.

"Mẹ con à, chính là điển hình nhất loại người gia trưởng Hàn Quốc" Ba Cha hướng cô phân tích

"Thời học sinh thì hận không thể 24 giờ nhìn chằm chằm vào đứa con nhỏ của mình, ngay cả thời gian ngủ cũng dùng để học tập. Ngay khi vừa tốt nghiệp liền giục yêu đương, giục cưới xin. Hận không thể vừa đủ tuổi để lập tức kết hôn. Hai năm ôm ba đứa cháu"

Heun Ryu cười ha ha.

Mẹ Cha hỏi lại: "Chẳng lẽ anh không nóng nảy sao?"

Ba Cha hai tay đầu hàng: "Anh vô cùng lo lắng"

Hai người nói xong, cùng nhau quay tới, nhìn về phía Heun Ryu.

Heun Ryu đột nhiên cảm thấy, bọn họ có chút đáng yêu.

Không biết vì sao, cô luôn cảm thấy, ba mẹ mình so với trước kia hiền hòa rất nhiều.

Có lẽ, bọn họ đã bắt đầu già đi.

"Nhìn con cũng vô dụng" Cô cúi đầu cười, "Con không có kinh nghiệm yêu đương."

"Ý mẹ con không phải như vậy" Ba Cha giải thích "Bà ấy quan tâm đến Min Min, đồng thời cũng quan tâm con. Cho nên có người con trai nào theo đuổi con không?"

Heun Ryu thẳng thắn: "Có"

Hơn nữa còn rất nhiều.

"Nhưng con rất nhanh sẽ liền tốt nghiệp" Cô cúi đầu, không nhanh không chậm đem tôm gặm sạch, "Cũng không vội mà ngay ở năm cuối cùng yêu đương"

"Ryu Ryu còn nhỏ, em không vội vàng" Mẹ Cha không đồng ý với thuyết pháp của chồng mình "Em cảm thấy, Ryu Ryu còn có thể lại học thêm vài năm nữa"

"Đúng vậy. Nếu như nhà nước có thể cử con xuất ngoại. Con liền thay mẹ đi nhìn một chút bút tích thật sự của Da Vinci. Vậy còn gì tốt hơn"

"Mẹ ----" Mẹ Cha nhất thời bị kẹt lại.

Chuyện này đích xác là bà đã trải qua một thời gian tiếc nuối rất lâu.

JEON JUNGKOOK《ĐỪNG RỜI KHỎI ANH》|HOÀN|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ