Mấy nay Vương Siêu như đã bốc hơi đâu mất, lễ trao giải thì vắng mặt, điện thoại thì gọi mãi không được, tìm khắp nơi cũng không thấy. Tạ Trúc Tinh vừa tức giận lại lo lắng, thấy Vương Siêu mở cửa bước vào còn chưa kịp mừng, vậy mà con hàng này vừa thấy cậu đã chạy?!
Nếu không phải hai người đang ở công ty, lại còn là ngay trước mặt mọi người, cậu sẽ lột quần Vương Siêu rồi tét mông hắn một trận.
Tại sao trong chớp mắt mà đứa trẻ phá phách này đã mặt dày tỏ vẻ ấm ức?
Còn diễn y như thật nữa.
Ai bắt nạt hắn?
Không để ý đến các thành viên khác và người đại diện còn đứng đó, Tạ Trúc Tinh đã buột miệng nói: "Cuối cùng là ai bắt nạt ai đây? Anh không nói câu nào đã đi mất tích, cả chìa khóa nhà cũng lấy đi, anh có biết em tìm anh đến sắp điên rồi không? Nếu anh muốn chia tay cứ việc nói thẳng, không cần trốn tránh như thế, em cũng sẽ không bám theo anh."
Vương Siêu nghe thấy từ "chia tay" mà đau đớn cả người, nổi cơn tam bành: "Cậu còn không biết xấu hổ à? Được! Vậy thì đừng có tự ái làm gì cả! Do tôi bắt nạt cậu, tôi không bảo anh cả cho cậu vài cơ hội tốt hơn, khiến cậu tuy đã thuộc bậc Ảnh đế mà vẫn phải diễn phim thần tượng. Tất cả là do tôi không có tài cán, cậu câu kết với bạn gái cũng phải, chỉ tội trai thẳng như cậu mà phải giả vờ làm gay với tôi lâu như vậy, tất cả con mẹ nó là tôi bắt nạt cậu! Vừa lòng cậu chưa!"
Rõ ràng hắn đang mắng chửi người ta, nhưng hai mắt hắn lại đỏ bừng, giống như một con sư tử con bị chọc giận mà vẫn không thoát được khỏi chuồng, trong lòng thấy căm uất nhưng không thể làm gì.
Tạ Trúc Tinh chết lặng.
Vương Siêu là người nhạy cảm, động một chút đã khóc. Lúc hai người mới quen, hắn bị lão sư dạy nhảy dứt khoát bắt xoạc chân, khóc đến mức nước mắt nước mũi tèm lem. Sau đó khi hai người thành người yêu, mỗi lần cãi nhau rồi bắt đầu đánh đấm, Tạ Trúc Tinh còn chưa làm gì mà hắn đã khóc trước rồi.
Khóc nhiều quá thì giọt lệ sẽ không còn đáng giá nữa. Vậy nên hắn khóc càng nhiều, Tạ Trúc Tinh sẽ thấy hắn bớt đáng thương mà cho rằng hắn muốn bị đòn. Hắn càng khóc, Tạ Trúc Tinh sẽ càng hành hắn.
Bản thân hắn lúc đó cũng chẳng thấy đau khổ chút nào, chỉ khóc chơi thôi.
Hôm nay hắn không muốn khóc chơi như vậy, thậm chí còn không muốn rơi nước mắt. Cái kiểu sắp khóc đến nơi nhưng vẫn cố kìm lại đúng là rất thảm.
Tạ Trúc Tinh chưa từng thấy vẻ mặt này của hắn, trong đầu mờ mịt một hồi, có thật là mình đã bắt nạt anh ấy không?
Lưu Thông Minh và người đại diện trưng vẻ mặt kiểu—"Ồ, bộ phim thật gay cấn."
Vương Siêu thấy mất mặt, nói với Lưu Thông Minh: "Anh tính tiền bồi thường vi phạm hợp đồng rồi báo lại cho em." Sau đó định đi.
Tạ Trúc Tinh kéo hắn, nói: "Anh muốn đi đâu?"
Vương Siêu cứng cổ mắng cậu: "Mắc mớ gì tới cậu!"
![](https://img.wattpad.com/cover/204326887-288-k94710.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Peter Pan và Cinderella (57 - Hết)
General Fiction《Peter Pan không muốn lớn - Vương Siêu và Cinderella cao bần soái - Tạ Trúc Tinh》 Hai tên Jack Sue, quỷ đáng ghét và quỷ tâm cơ, tuy ngốc ngốc nhưng chưa chắc đã ngọt ngào. Nói về hai nhân vật quen thuộc với mọi người, lại kể một câu chuyện chưa ai...