Chap 57 - Tóc trắng

1.5K 30 0
                                    

Quần đã cởi một nửa, không làm gì thì hơi phí.

Vì thế hai người liền làm trước.

Xa cách mười chín ngày như nắng hạn gặp mưa rào.

Mới đầu Vương Siêu còn nghịch đến hăng say, đòi giúp Tạ Trúc Tinh cởi quần áo, đẩy cậu ngã lên sofa, chính hắn thì quỳ xuống, dùng răng cắn khóa kéo rồi kéo ra, môi lưỡi liếm mút một lúc lâu mới tách chân ra ngồi lên, eo vặn tới vặn lui, không biết nhún như thế nào mới được.

Nhưng hắn chính là đất mười chín ngày chưa được cày, lúc Tạ Trúc Tinh bắt đầu "cày", hắn lại đau đến kêu gào loạn lên, vừa khóc vừa mắng.

Tạ Trúc Tinh bình thường không thích lảm nhảm, trong những lúc như thế này càng không muốn nói nhiều.

Vương Siêu ở đâu cũng như một cái bức bức cơ (1), trên giường đặc biệt thích nói lời thô bạo, đau cũng mắng, sướng cũng mắng, kho từ tục phong phú đến kì lạ, mắng hơn mười phút mà còn không bị lặp từ.

(1) Bức Bức Cơ (逼逼机) – Là một app điện thoại sẽ kêu thật to để bạn biết điện thoại mình ở đâu (vì bạn Siêu cũng to mồm y như vậy).

Hắn mắng càng hăng, Tạ Trúc Tinh cũng càng hăng, hắn chịu không nổi mà rầm rì hai tiếng, Tạ Trúc Tinh cũng sẽ dịu dàng lại một chút.

Như thế cũng xem như ăn ý, hắn thích vậy.

Kì thật hai người hòa hảo được mấy tháng, kỹ thuật của Tạ Trúc Tinh vẫn không tiến bộ rõ ràng, vẫn ra vào lộn xộn như trước, thậm chí còn thô bạo hơn, càng không có tiết tấu hơn.

Nhưng Vương Siêu lại thấy thích thế, đau rồi lại sướng, thời gian còn nhiều, hắn cảm thấy người yêu của mình JJ rất có năng lực.

Đúng là nồi nào úp vung nấy, rất xứng đôi, cực kì xứng đôi.

Đất khô đã được tưới nước xong.

Đất khô cảm thấy sảng khoái vô cùng, toàn thân đến cả lỗ chân lông đều viết hai chữ "thoải mái", sung sướng ôm lấy phu tưới nước, không ngừng hôn lên mặt, lên cổ.

Phu tưới nước bị hắn hôn đến mức mặt đầy hơi men mới hỏi: "Anh đã uống bao nhiêu rượu?"

Vương Siêu không biết mình đã uống bao nhiêu rượu, hiện giờ tửu lượng của hắn không bằng trước kia, đêm nay người cùng uống lại là một tên cũng chuyên la cà hộp đêm, vậy nên hắn bất tri bất giác uống hơi nhiều, vừa rồi cũng vì có chút men say mới cho rằng mình đang mơ, còn ủy ủy khuất khuất nói lên tương tư trong lòng, bây giờ nhớ lại còn thấy mất mặt. 

"Chưa uống được bao nhiêu," hắn cũng không muốn thừa nhận tửu lượng của mình đã chẳng còn tí gì, liền lái sang chuyện khác, "Em hôm nay trở về, tại sao không nói trước với anh một tiếng?"

Tạ Trúc Tinh lảng tránh không trả lời: "Anh muốn tắm không?"

Vương Siêu càng nghi ngờ, nói: "Em muốn kiểm tra đột xuất xem anh có thừa lúc em đi vắng mà làm xằng bậy hay không à?"

Tạ Trúc Tinh: "...Không phải."

Vương Siêu tự tin tràn đầy, nói: "Cái gì mà không phải? Anh vừa bước vào cửa em liền hỏi anh đã đi uống rượu cùng ai, có phải em sợ anh lén em đi vui vẻ với người khác?"

[Edit] Peter Pan và Cinderella (57 - Hết)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ