Tiểu Thái sốt sắng đợi nguyên một đêm trong bếp của Đệ Nhất Lâu mà không thấy Tiêu Chiến quay lại.
Ôn thị từ lâu đã sớm không còn nữa, Lan Lăng Kim thị vươn lên đứng đầu tứ đại gia tộc, nghiễm nhiên chiếm đoạt cai quản vùng đất giàu có Kỳ Sơn.
Thành Bất Dạ Thiên uy nghi, tráng lệ năm nào sau trận huyết tẩy liền trở thành một tòa thành hoang phế, đổ nát. Nhưng sau khi lên đứng đầu, Kim gia vẫn thuê người tới đó quét dọn, không ai rõ nguyên nhân vì đâu Liễm Phương Tôn lại quan tâm tòa thành rách nát này như thế, kẻ qua đường chỉ biết rằng, hắn trả công rất cao cho những người tới đây quét dọn. Và gia đình tiểu Thái, chính là những người làm lao công cho tòa thành ấy.
Cha mẹ tiểu Thái thay phiên nhau mỗi ngày lên Bất Dạ Thiên quét tước, thật ra cũng không cần dọn dẹp các phòng ngách, Kim gia chỉ yêu cầu đơn giản là sân và quảng đường phải sạch sẽ. Mọi việc như thế suôn sẻ diễn ra trong suốt hai năm. Nhưng không hiểu tại sao, chỉ mới tuần trước thôi, cha của tiểu Thái từ tòa thành ấy trở về nhà, khí sắc trắng bệch như gặp phải quỷ.
Ông ra giữa sân cầm lấy cây chổi, bên phải đập, bên trái đập, đằng trước đập, đằng sau đập, không có ai, không có gì nhưng ông vẫn đập tới đập tui. Mẹ tiểu Thái ra can ngăn liền bị ông xô ngã, tròng mắt dại ra, ông cầm cán chổi, vụt liên tiếp từng gậy lên phần lưng người phụ nữa đã qua trung niên.
Tiểu Thái sợ hãi làm rơi giỏ rau trước cổng nhà, cô vội vàng đỡ lấy cán chổi, đẩy cha cô ra xa rồi luống cuống ôm mẹ cô vào trong nhà, đóng sầm cửa lại. Bàn tay chai sạn của mẹ và bàn tay ngăm ngăm của cô nắm chặt vào nhau, hai người thông qua khe cửa nhìn ra ngoài sân, cha cô vẫn một mình đập cây chổi xuống đất.
Đêm hôm đó, tiếng cán chổi không chỉ vang lên ở khoảng sân trống vắng mà nó còn rung lên trên từng ván ngăn vách gỗ. Trời không có trăng, quạ kêu từng tiếng tha hương cầu thực. Tiểu Thái chùm kín chăn lại, chỉ để hở một con mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang từ từ mở ra.
Cha cô bước vào, đôi con ngươi trắng giã, mồm miệng chảy ra dớt dãi nhỏ xuống mặt sàn. Đầu tóc ông rối bù xù, cổ họng phát ra tiếng khàn khàn như xác chết biết đi.
Bóng đen đổ lên giường, một bàn tay gân mạch nổi chằng chịt với móng tay đen dài nhọn hoắc kéo tấm chăn ra. Tiểu Thái la lên một tiếng thất thanh, cô vận hết sức bỉnh sinh nhảy từ trên giường xuống mặt đất rồi lao vụt khỏi căn phòng. Bàn chân không mang hài dẫm vào những viên sỏi thô kệch đến úa máu, cô dắt tay mẹ cô chốn chạy sang nhà tam thúc.
Tam thúc mặt trắng bệch nghe cô thuật sự việc. Vị đại ca của mình vừa hôm trước vẫn lên Bất Dạ Thiên quét dọn bình thường, hôm sau trở về liền như bị quỷ hồn nhập, hành động kì quặc, thần trí không rõ ràng. Tam thúc định bụng qua bên nhà tiểu Thái xem xét nhưng ngó thấy trời đang nửa đêm, tiếng gió gào rú khản đặc như tiếng vong linh chưa siêu sinh lang thang ở nhân thế. Mồ hôi gáy tuôn ra lạnh ngắt, thúc vội nhảy lên giường chùm chăn, bọc kín lại.
Đến sáng hôm sau tam thúc đưa mẹ con tiểu Thái trở về. Tam thúc miệng hô gọi đại ca năm sáu tiếng liền nhưng không có ai thưa. Tiểu Thái có dự cảm chẳng lành, cô hấp tấp chạy về phòng mình mở tung cánh cửa.
BẠN ĐANG ĐỌC
BÁC QUÂN NHÂT TIÊU - THẾ NÀO MÀ LẠI XUYÊN VÀO MA ĐẠO TỔ SƯ
Kurgu OlmayanCâu chuyện kể về Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác xuyên vào bộ tiểu thuyết mà cách đó không lâu hai người thủ vai nam chính. Hai người họ sẽ thay cho Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ đi tìm chân tướng của cánh tay quỷ hung ác và bí mật đằng sau Huyến tẩy Bất...