Kura Kasu từng có một nỗi sợ hãi. Sợ hãi đến mức đã từng cố ý tự tử rất nhiều. Nhưng "bọn hắn" không cho phép. Bởi vì cô là một người cực kì quan trọng nên bọn hắn sẽ không thể nào đứng nhìn cô chết trước mặt bọn hắn lần nữa.
Kasu vẫn luôn mong muốn cái kí ức đáng chết tiệt đó trôi đi. Như những thứ rác thải bị chính dòng nước cuốn đi. Nhưng có những thứ mà ngay nước cũng chẳng thể cuốn đi được.
Đó chính là điều mà Kasu sợ hãi nhất. Sợ đến mức chúng đã khắc sâu vào linh hồn và giấc mộng. Từ từ hành hạ cô từng chút một.
Và đêm nay một lần nữa nó sẽ lại tiếp diễn. Sau khi nốc vào miệng vài viên thuốc an thần. Kasu gác tay lên trán nhìn một cách mơ hồ lên trần nhà.
Dần dần nhắm mắt lại, cố gắng chìm vào giấc ngủ. Thế nhưng ngay khi vừa bước vào giấc mộng, vừa mở mắt ra thì đập ngay vào mặt cô là một nơi đẹp đẽ. Khác hoàn toàn với nơi bẩn thỉu mà cô luôn mơ đến.
Đâu đó trước mặt đột nhiên có bóng người xuất hiện, người đó từ từ lại gần. Cười.
"Kufufu~ Hân hạnh được gặp em, cô gái nhỏ?"
Kasu nhẹ nghiêng đầu.
"Anh là?"
"Kufufu~ Cứ việc gọi tôi là Mukuro!"
"Vậy Mukuro-san, chính anh là người đã sửa nơi này sao?"
Kasu đảo mắt nhìn xung quanh, lại nhìn đến người với mái tóc hình quả dứa trước mặt.
"Kufufu~ Tùy vào suy nghĩ của em thôi cô gái nhỏ à!"
Đột nhiên đôi mắt của Mukuro khẽ sáng lên. Phía dưới chân Kasu như sụp xuống, làm cho cô ngã xuống.
"Tủm!"
Kasu ngả xuống một hồ nước. Cô đưa mắt nhìn xung quanh một cách dáo dác. Khi thấy Mukuro trước mặt. Cô định hé miệng nói thì người kia liền ôm chầm lấy cô, hôn nhẹ lên trán.
"Đã không còn thời gian nữa rồi. Gặp lại em sau, cô gái nhỏ của tôi!"
"Reng... Reng..."
Kasu mở mắt dậy, dụi dụi vài cái rồi liếc nhìn chiếc đồng hồ trên bàn. Rời khỏi giường, cô bắt đầu bắt tay vào việc chuẩn bị để đi học. Đi trên đường, Kasu khẽ xoa xoa đầu. Quả nhiên giấc mơ đêm qua rất lạ, nhưng nó có chút gì đó dễ chịu hơn hẳn mấy cái kia. Làm cho cô có chút thoải mái.
Kasu khẽ cười nhẹ, chỉnh chỉnh lại tóc mái rồi đứng thẳng lưng. Bước tới trường. Vô được lớp, vừa vào chỗ ngồi cô liền nhận được sự quan tâm của cậu bạn kế bên.
"Hôm qua cậu bị làm sao à, Kasu-chan?"
Kasu ngẩng người chốc lát, khua tay.
"Khô-Không sao cả! Cậu đừng lo!"
Dứt lời cô nở nụ cười có chút vô hại. Tsuna nhìn thấy vậy cũng chỉ thở dài bất đắc dĩ. Nở nụ cười nhẹ.
"Không sao là tốt rồi!"
Kasu thấy vậy đột nhiên ngẩng người. Trong đầu cô liền tràn ra một mớ thắc mắc.
"Mình với cậu ấy không thân nhau lắm, tại sao lại hành động như vậy?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đồng nhân KHR] Not yet
AksiyonNgười bạn ngồi kế bên Tsuna là một người kì lạ. Mái tóc ngắn qua vai luôn lòa xòa, trông không gọn gàng. Phần tóc mái luôn che đi nửa khuôn mặt khiến cho người khác không thể biết được suy nghĩ đồng thời mắt của cô bạn. Sự tồn tại thấp, khiến cho ng...