Kim SeokJin đi đến để tay lên đầu Bae Mie rồi vò mạnh, cô chau mày rất chặt nhìn anh. Một Kim SeokJin trong áo blouse trắng làm cô được mở mang tầm mắt, anh như một nam thần thanh tịnh, dường như màu trắng có mặt trên đời đều dành cho SeokJin vậy, đẹp đến ngỡ ngàng.
Nắng sáng chịu rọi qua ô cửa sổ, từng vệt nắng lăng tăng chạy vào mắt anh, Jang Na có thể nhìn thấu được đó là cưng chiều, dịu dàng hết mực khi anh hướng về Bae Mie. Kim SeokJin mỉm cười, thôi không xoa đầu cô như cún con nữa. "Sau này phải cẩn thận, nếu Taehyung đối xử không tốt, anh khuyến khích em nên bỏ nhà theo anh."
Bae Mie bật cười, bao năm qua vì va phải nụ cười này mà anh nguyện một đời chăm lo cho cô, sống những tháng ngày thương nhớ cất mãi trong lòng không sao mở miệng được. Da cô rất trắng, làn da dường như búng cũng có thể ra sữa, ánh nắng dù không gắt gao nhưng đã làm cô thấy chói, Bae Mie nheo mắt lại, vẻ đẹp như thực như mơ khiến anh nao lòng.
"Cảm ơn anh, em sẽ cân nhắc điều này." Nói rồi còn thừa dịp nháy mắt với anh vài cái.
Cô có cảm giác, hình như tất cả mọi người đều xem cô là người con gái của anh rồi, bắt đầu từ đêm của buổi tiệc ư? Nhưng họ là người thân của Kim Taehyung, chắc hẳn cũng không lạ lẫm gì Min Hye Yi, tại sao lại như vậy chứ?
Jang Na nghiêng đầu, đôi mắt ánh lên một chút trêu chọc Kim SeokJin. "Thì ra mấy năm anh mất tích là chạy ra hòn đảo sinh sống à."
"Hai người biết nhau sao?"
Jang Na ra điệu bộ biết nhiều, nói thẳng tuột không chút kiêng nể, thật ra bố của Kim SeokJin và bố cô từng hợp tác qua lại làm ăn, từ nhỏ đến giờ họ cũng nhiều lần tiếp xúc, không được xem là tình anh em kết nghĩa thì cũng là bạn bè kết giao. "Kim SeokJin này là thiếu gia của một tập đoàn phát triển rất mạnh cả trong nước và ngoài nước, còn khiến công ty JSP phải kiêng dè." Bae Mie từng nghe đến công ty JSP khi đang lướt lướt trên Instagram, bà cũng làm cô kinh ngạc khi được biết công ty ấy là của con trai bà, Kim Taehyung cũng nắm giữ cổ phần quan trọng trong ấy, nhưng công ty này xem ra là quá mạnh rồi lại còn phải e dè một đối thủ khác, đối thủ cũng phải có năng lực hơn hàng ngàn người.
"Nhưng đứa con trai này lại chọn theo nghiệp bác sỹ, điều này làm chủ tịch rất tức giận nên đã xảy ra mâu thuẫn, SeokJin một mình tự lo bản thân ăn học không hề dựa vào trợ cấp của gia đình, rồi đi mất tăm cho đến bây giờ. Anh nói em nghe xem, anh ló mặt về có phải chủ tịch tức điên không?"
Kim SeokJin chề môi, ánh mắt như lưỡi dao cứa ngang người Jang Na. "Thế mới nói, anh không thích việc kinh doanh, kết hôn với em để em điều hành cả hai thì bố anh mới chịu nguôi ngoai đấy."
Jang Na đang dương dương tự đắc kể chuyện cho Bae Mie nghe thì câm nín...bố cô chưa nói rằng cô sẽ kết hôn với Kim SeokJin. Nhưng Bae Mie thể hiện thái quá hơn nhiều, miệng cô mở to đến nổi có thể nhét vừa một quả trứng gà, con ngươi tròn kinh ngạc không nói nên lời.
Kim SeokJin mỉm cười. "Sao thế? Không hùng hùng hổ hổ nói chuyện anh xem?"
Jang Na đỏ mặt mà Bae Mie cũng thế, cô rất ngại khi nhắc đến chuyện kết hôn, mà cũng rất thích nữa.. tiếc là mấy năm cô sống chưa phải lòng ai, đến bây giờ thực sự quan tâm đến một người lại mù mịt không có kết quả, chuyện kết hôn mà cô nghĩ ai cũng phải làm dường như ngày càng cách xa cô. Bae Mie kích động vỗ vỗ giường. "Kết hôn! Jang Na, sướng nhất là chị rồi nhé!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Cảnh sát Kim | Kim Taehyung
FanfictionAnh khoác trên mình bộ cảnh phục, một lòng hướng về nước, một lòng yêu mỗi em. Thể loại: Trinh thám, tình cảm ít. Lời khuyên của mình khi các cậu bắt đầu vào truyện là hãy phân biệt tên nhân vật thật kỹ nhé, vì mình đặt tên na ná nên sẽ dễ nhầm lẫn...