"Anh làm như vậy là sao hả? Vì con nhỏ đó anh nhẫn tâm ép em không còn đường lùi?" Min Hye Yi hoàn toàn điên dại, ra sức đánh đấm lên người Kim Taehyung. "Anh có biết, vì anh em đã cố gắng đến mức nào..em giống nó, em cũng yêu anh sâu đậm nhưng vì sao lại không thể là em?"
Min Hye Yi dành năm năm yêu thương chăm sóc anh, chỉ mong có thể lay động được trái tim của Kim Taehyung, để trong tim anh chứa đựng cô gái ấy được cô thế chỗ. Bởi vì là người đến sau nên Min Hye Yi cần cố gắng hơn người khác, và cô tin chắc rằng nỗi lòng này chẳng ai hiểu được, kể cả Kim Taehyung cũng không thấu được.
Anh ghì chặt tay cô, ngăn hành động điên cuồng của cô lại. Lời anh nói cũng nặng nề, sắc mặt sa sầm. "Hye Yi, em phải hiểu, tình yêu là khi cả hai yêu nhau, khi tình cảm chỉ bắt đầu từ một hướng, sâu đậm đến mấy cũng không thành!"
Min Hye Yi khóc hết nước mắt, cô đã từng nghĩ có một ngày mình không còn đường thoát thân, nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy. Cô thật sự ấm ức, hình ảnh anh dần xa vời dù Kim Taehyung vẫn ở ngay gần cô, bàn tay nhỏ nhắn run rẩy chạm nhẹ lên mặt anh. "Taehyung, em không cam tâm..em không mạnh mẽ được, em không buông bỏ anh được..anh đừng ép em nữa mà.."
Năm năm.. cô bỏ ra khoảng thời gian ấy để bên cạnh anh với thân phận là Min Hye Yi, cô tình nguyện sống cuộc đời của người khác, bao vinh hoa hào quang mình có được đều dưới danh của một cô gái khác chứ không phải là chính mình, chỉ để được yêu Kim Taehyung. Nhưng hy sinh từng ấy năm, cũng không bằng gặp gỡ trước. Min Hye Yi thở dốc, tâm can như bị anh dày vò đến chết, xé toạc không từ ngữ nào diễn tả hết được mọi đau đớn.
Trên đời này tồn tại một nỗi hận, không khiến ta thù địch với một ai, chỉ khiến ta tự dằn vặt chính mình, đó chính là nỗi hận khi bản thân yêu quá sâu đậm.
Kim Taehyung đỡ Min Hye Yi ngồi xuống sofa, rót cho cô một ly nước sau đó đặt một tờ ADN xét nghiệm trước mắt cô, đẩy cả chồng tài liệu dày cộp bọc giấy còn chưa mở ra kế bên.
Cô nhìn anh chòng chọc, đôi mắt đỏ hoe trên khóe mi còn rướm lệ, môi run rẩy mím lại. "Em biết rõ rồi, anh không cần đưa tờ giấy này làm gì.."
Kim Taehyung ngồi xuống đối diện, hai tay anh đan vào nhau, đôi mắt sắc lẹm u ám nhìn thẳng Min Hye Yi. "Vậy chắc em cũng biết rõ anh biết bí mật của em, chuyện của năm năm trước."
Min Hye Yi siết chặt tay để trên đầu gối, cô không màng hình dạng mình bây giờ trước mặt anh ra sao nữa, một nỗi căm ghét che đầy mắt cô, xộc thẳng vào đầu là những nỗi đau đớn, ghen tỵ giữa hai chị em song sinh. "Em là Hye Yin, Min Hye Yin, gia đình em phải bán một trong hai đứa con để trả nợ, em là sự lựa chọn của bố khi lên 5. Anh nghĩ em may mắn vì được tập đoàn WY nhận nuôi? Taehyung, chẳng ai yêu thương em thật sự cả, kể cả bố mẹ nuôi cũng một lòng thương yêu Hye Yi, em sống rất khổ sở, nó lúc nào cũng được ca tụng, mọi lĩnh vực đều hơn hẳn cả em, đặc biệt...nó còn cướp Taehyung của em.."
Kim Taehyung nhẫn nại nghe cô kể khổ, trong lòng hiểu rõ chủ tịch Min đều cưng chiều cả hai chị em như thế nào, chỉ vì đã ganh ghét sẵn trong lòng, thì cái nhìn cũng sẽ bị chênh lệch.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cảnh sát Kim | Kim Taehyung
FanficAnh khoác trên mình bộ cảnh phục, một lòng hướng về nước, một lòng yêu mỗi em. Thể loại: Trinh thám, tình cảm ít. Lời khuyên của mình khi các cậu bắt đầu vào truyện là hãy phân biệt tên nhân vật thật kỹ nhé, vì mình đặt tên na ná nên sẽ dễ nhầm lẫn...