Lại một buổi sáng đầu tuần nữa tới. Như thường lệ khi tiếng chuông báo thức vang lên thì đồng loạt 12 bạn đang bay trong mơ cùng đồ ăn thức uống hay thả mình ở cõi thần tiên màu hồng cũng phải về với thực tế phũ phàng là phải dậy mà đi học.
Trên quãng đường đến trường ai ai cũng vác nguyên vẻ mặt "thứ 2 là ngày đầu tuần" mà lững thững chần chừ mãi chả buồn đi. Đi học mà như đi đánh trận vậy,đúng thế hôm nay chính xác là đi đánh trận. Kris và Tao đang trong tình trạng sức khoẻ không được tốt vì hôm qua "quá chén" nên các bạn có thể thông cảm được còn Sehun thì không hiểu sao mặt nặng mày nhẹ cau có càm ràm kêu ca như ông già là chỉ muốn nghỉ học quách cho xong!
Vừa bước tới cổng trường Baekhyun đưa mắt chú ý vào một điểm nhìn rồi tự nhiên dừng lại lắc lắc tay ChanYeol mà chỉ chỏ thì thầm:
-Người~yêu~Luhan~kìa~
ChanYeol hướng mắt theo tay Baekhyun chỉ và thấy đúng cô gái hôm qua họ thấy. Mái tóc đỏ buông dài cùng hành động hất tóc quen thuộc,trên môi ẩn hiện nụ cười khó quên. Cô gái đó đang đứng với vài người khác khoá trên nhưng trên người không mặc đồng phục. ChanYeol vỗ vai Luhan và chỉ điểm:
-Người yêu xinh đẹp của cậu kìa Luhan!
Câu nói đấy chính thức bừng tỉnh mấy con sâu ngủ đang vật vờ quanh đấy,tâm trạng như được kích hoạt 1000% như zombie tìm được tình yêu nên nhịp tim đập trở lại mà hoà vào cuộc sống(?).
-Luhan có người yêu á? - hốt hoảng
-Đâu đâu??? - ngó ngiêng
-Kia á? - nhìn nhìn
-Xinh vậyyyyyyyyyyyyy! - hú hét
Sehun đứng yên nhìn Luhan bất động chả nói chả rằng gì thế nên càng tức,cậu đã bực suốt từ hôm qua đến giờ ngủ chỉ ngon được bằng một nửa mọi khi. Đời bất công lắm cơ! Cả lũ cứ đứng chỉ chỉ chỏ chỏ vào con nhà người ta thành ra lại gây sự chú ý. Cô gái ấy tiến gần đến chỗ họ và mỉm cười chào:
-Chào các anh! Em là Hyo Min. Sao mấy anh lại nhìn em như nhìn động vật trong sở thú vậy?
-Em là người yêu Luhan phải không?? – Baekhyun hỏi
-À! Hoá ra là thế ... Hình như hôm qua em có gặp anh ở quán gà rán. – Hyo Min nhìn Baekhyun đáp lời.
-Vậy em là người yêu Luhan thật hả????? – Mấy cái mồm kia chen nhau hỏi cho thoả trí tò mò.
-Trông em cả anh ấy đẹp đôi phải không? Hihi
Sehun bực bội định đi ra chỗ khác nhưng lại nghe thấy một giọnh nói quen thuộc nhẹ nhàng lên tiếng khiến cậu phải quay ngược lại để khảo sát thêm tình hình.
-Em đừng đùa họ nữa HyoMin à. - Luhan lên tiếng - Bọn mình là anh em họ thôi mà - Nói rồi Luhan quay ra nhìn mấy thằng bạn với biểu hiện "đừng-có-mà-hiểu-nhầm".
-Chứ mấy anh tưởng em với anh ấy là người yêu thật sao? Em làm sao yêu nổi anh ý chứ! Đi với anh ấy đầy người ta còn tưởng là 2 chị em! Mà anh ý còn bị bệnh sợ con gái nữa,ngoài em với mẹ ra thì anh Luhan không thể thân nổi với bất kì người con gái nào khác đâu. Người yêu em là anh Taecyeon trưởng hội học sinh T19,hôm nay em đến đây với anh ý để lấy ít giấy tờ thôi mà. - cô gái xinh đẹp giải thích với thái độ nghịch ngợm trêu trọc.
-Àhhhh~ - cả lũ vỡ lẽ.
HyoMin thì được Luhan thưởng cho 1 cái cốc đầu vì 2 chữ "chị em".
-Vậy không phải người yêu thật hả? – Một giọng vô duyên chen vào.
-Không phải đâu Sehun à. –Luhan giải thích.
-Còn sợ con gái nữa sao?
-Ừm...có chút chút...- Luhan ngượng lắm á. Cái bệnh sợ con gái đeo bám cậu từ xưa bé xíu ai bảo chúng nó cứ sán vô dính lấy Luhan hoài~
Đột nhiên...
-Đúng thế! Tốt nhất không phải là người yêu nếu không thì nụ hôn của Luhan với Sehun thành ra vô nghĩa rồi! – Yixing tỉnh bơ phát biểu và hồi tưởng lại cái sáng hôm ấy khi mà mình "lỡ chân" khiến 2 người đó xích lại gần nhau hơn.
-HÔN NHAU???? – mười mấy người đồng thanh làm náo loạn cả 1 góc sân trường.
-Không không không làm gì có chứ! – Cả Luhan và Sehun cùng ngượng chín mặt xua xua tay phủ nhận.
-Anh trai ghê à nha~ Có người yêu mà giấu em nhé! – HyoMin tinh nghịch trêu Luhan. Mấy người kia cũng được đà hùa theo.
Khi chuông reo vào lớp họ mới ngừng trêu trọc lại và chào cô em họ của Luhan. Đang đi ở hàng lang thì có 1 đám học sinh chạy từ phía ngược lại tới va vào bọn họ, Suho mất đà ngã ra đằng sau đầu đập vào một cái cạnh cửa sổ và máu bắt đầu chảy không ngừng. Lại một lần nữa 12 anh chàng sợ đến mức mặt xanh lét không còn giọt máu kể từ vụ của Luhan với Baekhyun.
-Để mình đi gọi nhân viên y tế! – Kris nói xong là chạy vụt đi,Tao cũng chạy theo và bấm máy gọi xe cứu thương.
Mọi người xung quanh chỉ biết lo lắng nhìn và xua bớt những người tò mò hiếu kì chạy tới xem. Yixing lo lắng đến run cả tay chân,quỳ rụp xuống,vì quá hoảng sợ mà chỉ biết lấy tay bịt miệng vết thương của Suho lại,đặt đầu Suho lên đùi mình. Máu vẫn chảy ra thấm đẫm cả tay áo và quần Yixing.
-Làm...làm thế nào bây giờ?.. hức
-Suho à! Suho à!!
-Mình... nên làm gì bây giờ?
-Phải... làm sao... để...để...hức.... máu ngừng chảy đây?
Yixing vừa khóc vừa nói,giọng cậu như muốn nấc lên từng câu một,càng ngày tiếng khóc càng lớn.
-Máu...máu đừng chảy nữa mà...- Yixing liên tục lặp lại câu đấy trong vô thức,những giọt nước mắt chảy xuống mặt và tóc Suho.
Mấy cậu bạn còn lại sốt sắng đi tìm nhân viên y tế với gọi cấp cứu. Lúc cô y tế của trường vừa đến thì Suho đột nhiên từ từ mở mắt tỉnh dậy trong sự ngạc nhiên của mọi người. Cậu đưa tay xoa đầu mình,cảm thấy chút choáng váng nhất thời rồi ngồi dậy nhờ sự giúp đỡ của Yixing. Cô nhân viên y tế xem xét chỗ vừa bị va đập nhưng cô nói chả thấy bất kì vết tích nào cả tuy máu thì rõ ràng là đã chảy rất nhiều. Suho cũng đã được đưa đến bệnh viện kiểm tra tới chiều thì về nhà sau khi truyền máu. Cậu hoàn toàn không có bất kì biểu hiện gì đáng lo ngại.
11 người tiếp tục kéo sang nhà Suho hỏi thăm. Họ kể là đã thấy vết thương rất nghiêm trọng,chỗ rách khá dài và sâu nhưng không hiểu sao lại biến mất. Liệu đây có phải là một điều may mắn hay không?
-Cái lúc mà Yixing chạm vào vết thương của Suho ý...mình thấy cái vết sau tai của cậu ấy sáng lên một lúc rồi sau khi tắt sáng thì nó đậm hơn trước... - Xiumin xoa cằm đăm chiêu kể lại
-Mình cũng thấy! Ánh sáng màu xanh! – Tao nói
-Thật sao? Mình thấy mấy cái hình này rất khả nghi – Kris đưa tay lên sờ vào hình sau tai của mình,rồi lắc đầu khó hiểu.
-Mọi người thấy không? So với lần trước thì mấy cái hình này càng ngày càng đậm và nổi lên rõ hơn! – Chen đi 1 lượt soi xét hết người này người kia và nhận ra được sự khác biệt này.
-Mình thấy cái này rất đáng sợ!
-Mình thì lại thấy nó kì diệu lạ thường ý!
-Hỏi bố mẹ cũng không thể biết thêm thông tin gì! Họ cứ bảo là chưa đến lúc!
...
Tiếng tranh luận không ngừng vang lên ở phòng khách nhà số 001. Với tuổi 18 đang đầy sự yêu đời và tâm hồn phá phách giờ đây có 12 người lại có thêm 1 nỗi lo nữa là không hiểu điều gì sẽ xảy ra với mình và lũ bạn.... Là điều tốt hay điều xấu? Là tự nhiên hay ngẫu nhiên ? Là một món quà của tạo hoá hay một sự trừng phạt?
Cứ như thế vài tuần tốt đẹp trôi qua nhanh chóng. Hôm nay chả phải ngày nghỉ cho nên họ lại tới trường như bình thường, khối T19 cũng đi học nên trường đông hơn hẳn.
Giờ ra chơi,khi các bạn học sinh đang uể oải nằm dài người lên bàn học thì Sehun cứ nằm bò ra bàn nghĩ ngợi linh tinh. Cậu tự thấy mình không hiểu sao cứ thích nhìn Luhan,thích bên cạnh cậu ấy,thích đi chơi với cậu ấy,muốn ở cạnh cậu ấy 24/24 cơ,nếu không được ở cạnh 24/24 thì ở cùng 7/7 thôi có được không? (?). Tay cứ chọc chọc vào lưng bạn bàn trên nghịch ngợm. "Sao mình lại có cảm giác kì lạ thế chỉ, với cái con người này" Sehun nghĩ thầm,thở dài một cái,ánh mắt đưa lên những lọn tóc hồng hồng xinh xinh của Luhan thỉnh thoảng hơi bay bay một chút nhờ gió trời,mùi tóc và sữa tắm của Luhan cứ thoang thoảng dễ chịu hơn nữa Sehun còn thấy nó có chút....khêu gợi. Thấy Kris đi qua, Sehun chặn lại rồi lên tiếng hỏi:
-Này Kris!.... Cậu cảm thấy cái gì quyến rũ mình nhất?
Kris giật mình nhìn Sehun bằng một ánh mắt kì thị. Đàn ông đàn ang hỏi nhau câu này là có ý gì đây? Đúng là cái thằng dở hơi tính tình trái khoáy hơi tí là thay đổi. Nhưng rồi Kris cũng bình thản trả lời cậu bạn đang có vẻ hết sức khổ tâm và hiếu kì kia:
-Ừm....Chắc là...cái gương! Mỗi lần nhìn vào đấy mình không dứt mắt ra được!
Nói xong Kris ngoảnh mặt đi,ngó nguẩy mông và tiến về chỗ Tao để tiếp tục công cuộc cày Candy Crush. Họ cá cược với nhau ai thua thì khi nào đi club phải trả tiền! Sehun ngơ ngác nhìn theo bóng của Kris đi xa dần,cái câu trả lời thật sự quá ư là vớ vẩn! Đúng là cái thằng bị thần tượng bản thân giai đoạn cuối! Chả giúp ích được gì cho cậu cả! Và đương nhiên là cậu lại chìm vào đống suy nghĩ vẩn vơ của mình cùng mấy hành động mân mê lúc nãy...
Đột nhiên cửa phòng lớp A bị ai đấy đá mạnh gây nên 1 tiếng động lớn. Bị giật mình,tất cả đều hướng mắt về nơi phát ra âm thanh. Là một thằng học sinh cùng trường, trông khá cao to và bặm trợn không khỏi đáng sợ, cổ áo phanh rộng lộ rõ cơ ngực "khủng". Thằng đó đứng ở cửa lớp cười khẩy,tay đút túi quần,vừa cười vừa nói với thái độ khinh khỉnh:
-EXO của cái lớp chết tiệt này là những thằng nào? "Baby" của chúng mày đang bị mấy anh lớn bắt nạt tại nhà vệ sinh nam đấy!!
Suho là người đầu tiên đứng dậy và quay xuống nhìn lũ bạn. Ánh mắt họ chạm nhau cũng là lúc nhận ra được sự việc gì đang xảy ra:
-Baekhyun,Chen với Kyung Soo đâu rồi????? – Xiumin sốt sẳng hỏi.
-Lúc nãy vừa chuông hết tiết là 3 đứa nó kéo nhau lên phòng phát thanh của trường đăng kí tham gia mà! – ChanYeol đứng phắt dậy và nhớ lại lúc nãy trước khi đi Baekhyun đã nói với mình thế,chỉ bảo đi chút thôi rồi về ngay mà mãi chưa thấy đâu.
Cả 9 ánh mắt còn lại hướng về thằng đang đứng ở cửa lớp rồi chạy ra phía đó.
Kris túm cổ áo mà nhấc thằng đó lên dễ dàng nhờ chiều cao hơn người của mình rồi gằn giọng nói:
-Chúng mày đã làm gì bạn tao?
-Sao chúng mày không tự đi mà xem nhỉ? Vui lắm đấy! – thằng bặm chợn đấy vẫn giữ nguyên thái độ khinh khỉnh như lúc đầu mà trả lời.
Cả lũ nóng máu muốn đập cho thằng kia một trận lắm,thủ sẵn nắm đấm trong tay,nghiến răng thật chặt kèm theo ánh mắt sắc nhọn muốn phanh thây nó ra nhưng bây giờ phải đi đến chỗ 3 "baby" cái đã. Kris thả tay khỏi cổ áo thằng đó ra cũng là lúc Tao vung chân đá 1 chưởng khiến thằng mất dạy đấy ngã lộn ngược ra ngoài lan can. May mắn cho thằng khốn nạn đây là tầng 1! Chanyeol,JongIn,Xiumin và Hunhan đã chạy ra tới chỗ phòng vệ sinh trước,theo ngay sau là Kristao và Sulay.
Cửa phòng vệ sinh đang đóng chặt và bị khoá trái,bên trong có tiếng đập cửa và la hét chói tai,bên ngoài thì là 1 đám T19 đứng canh. Nghe nói T19 toàn đại diện cho quốc gia tham dự mấy cuộc thi thể thao quả không sai. Thằng nào thằng đấy to một cách quái dị,cơ bắp cuồn cuộn không thể che nổi qua lớp áo sơ mi mỏng manh. Chanyeol nhíu mày quan sát một lượt rồi tiến đến thằng trông giống thằng đầu xỏ nhất,Jong In đi ngay bên cạnh. Mấy người kia cũng đi đằng sau và giữ khoảng cách ổn định không quá xa nhau.
-Bạn tao đâu? Chúng mày mà đụng vào 1 sợi tóc của các cậu ấy thì chết với bọn tao!! – Chanyeol dùng cái chất giọng trầm của mình mà đe doạ.
-Mày là Park Chan Yeol phải không? – thằng đầu xỏ nhìn thẳng vào mắt Chanyeol,tay chỉ vào bẳng tên của cậu hỏi và càng tức hơn khi Chanyeol vẫn giữ thái độ bình tĩnh không chút sợ hãi!
-Phải! Tao! Park Chan Yeol! Nhìn thấy tên rồi còn hỏi làm gì nữa. Có bị ngu không? Nếu mày có vấn đề gì với tao thì nói thẳng vào mặt tao! Thả mấy cậu ấy ra trước khi phải hối hận!
-YA cái thằng như mày thì được cái quái gì mà người yêu tao lại lưu ảnh mày trong điện thoại chứ? Trông thật sự không ưa nổi!!! - thằng đầu xỏ nóng mặt tức tối vì vừa bị chửi là "ngu" không thương tiếc. Hoá ra là đánh ghen.
-Cần tao lia vào mõm mày cái gương không? Trông mày như cái $^&@ với con %^*^@%^$@. Phát tởm! – Sehun từ sau đi lên thong thả nói,dùng tấm lưng rộng chắn cho Luhan khỏi tầm nhìn của lũ "cầm thú".
Thằng đó lại bị chửi nên 3 máu 6 cơn nổi đùng đùng lao hết định đấm Sehun-cái thằng da trắng hình như trong máy người yêu hắn cũng có vài cái ảnh của tên này. Nắm đấm chưa kịp chạm tới Sehun thì đã bị Chanyeol chặn lại vặn ra sau. Hành động đấy không khác gì phát súng báo hiệu trận chiến bắt đầu. Hai bên xông vào đánh như trong phim chưởng. Xiumin lần này đã thể hiện được sức mạnh tiềm ẩn của mình. Cậu tung cú đấm nào là "chất lượng" cú đấy,để lại vết tím đỏ kèm tí máu tươi lên mặt những nạn nhân. Tao và Kai cũng hưởng ứng rất nhiệt liệt cái trò "bạo lực" này và có lẽ đây là 2 át chủ bài của nhóm trong việc đánh đấm. Kris tuy cũng tham gia vào chiến trường nhưng trong tư thế 2 tay vẫn đút túi quần còn đôi chân dài được đáp trên mặt và bụng từng thằng bước gần mình. Sehun và Luhan lưng đối lưng với nhau, "chăm chỉ hành sự" nhưng thỉnh thoảng Sehun cũng ngoảnh lại xem Luhan có sao không. Và.....Luhan chả sao cả! Sehun đã được chứng kiến cái gì mà gọi là "Nai Monster" với cả "một đánh 5". Thậm chí khi có 1 thằng mất dạy nào đấy không biết vớ được ở đâu cái ghế định phang vào Sehun lúc cậu không chú ý nhưng Luhan đã kịp thời chặn kịp và đánh cho thằng đó một trận suýt thì lên bàn thờ ngồi chờ cơm cúng. Suho và Yixing thì vừa đánh vừa ngăn,nhưng đánh vẫn là chủ yếu. Thỉnh thoảng hô lên "Dừng lại đi" làm tí màu là mình ngoan ngoãn chuẩn mực ứ thích uýnh nhau. Khoảng trống trước cửa nhà vệ sinh bị sử dụng triệt để,người người ngã xuống đứng lên như zombie bất diệt.
Có một sự thắc mắc không hề nhỏ là giám thị ở đâu rồi mà để cho mấy cháu nó tung hoành thế này?
Đột nhiên cánh cửa nhà vệ sinh đổ RẦM xuống,vỡ vụn! Bước ra với tư thế vô cùng oai phong là Kyung Soo nhỏ bé,hai tay nắm chặt giận dữ. Theo sau là Baekhyun và Chen. Trời tự nhiên sấm chớp đùng đùng mây đen kéo đến. Từng tiếng "ĐOÀNG" vang lên giữa trời như tiếng gào thét đe doạ của một con thú dữ. Mấy cái đèn nhấp nháy nhấp nháy liên tục và có những tiếng "xẹt xẹt" của bóng đèn tạo khung cảnh ở nơi chiến trận này thêm rùng rợn. Kyung Soo,Baekhyun và Chen đang cáu lắm! Đang tung tăng đi lên phòng phát thanh đăng kí để thoả chí hát hò thì tự nhiên bị mấy thằng dở hơi ở đâu ra lôi xềnh xệch rồi ném vào phòng vệ sinh. Vừa phá được cửa thoát ra ngoài đã thấy lũ bạn của mình đánh đánh đấm đấm dã man con ngan thì lại càng thêm tức. Kyung Soo gần như mất kiểm soát nhảy vào lấy tay khoá trái cổ thằng đầu xỏ phải cao hơn mình đến cả cái đầu rồi vật xuống. Ánh mắt đỏ rực đanh lại nhìn như muốn xé xác thằng kia ra. Thụi cho nó vài phát đấm rồi đá 1 phát khiến thằng đầu xỏ bay dính vào góc tường. Tất cả mọi người xung quanh bị cảnh tượng đấy làm cho đứng hình,dừng hết mọi hoạt động hiện tại mà nhìn trăn chối vào cái-cảnh-đấy. Đây gọi là xem phim hành động miễn phí.
-Cậu sẽ giết nó mất Kyung Soo à! Dừng lại đi! – Baekhyun chạy tới nắm lấy tay Kyung Soo mà chặn lại.
Kyung Soo cứ như mắt mù tai điếc không nghe thấy gì, cơn giận giữ ngày càng bùng phát hơn. Cậu gạt mạnh tay Baekhyun khiến Baekhyun phải kêu nhẹ "Aa~" lên 1 tiếng suýt xoa cái tay rồi Kyung Soo lại hằm hằm bước tới cái góc có thằng đầu xỏ vừa bị cậu đá bay vào đấy. Mỗi bước đi của Kyung Soo chứa đựng sự phẫn nộ và tức giận đến đáng sợ. Răng cậu nghiến chặt,nắm đấm lại giơ lên và hướng tới mặt thằng đáng chết trước mặt chuẩn bị "ban tặng" nó phút giây cuối cùng của cuộc đời! Nhưng đột nhiên cậu bị một lực mạnh ôm lấy toàn bộ cơ thể,chặn lại toàn bộ chuỗi hành động của cậu.
-Do Kyung Soo! Bình tĩnh lại! Bình tĩnh lại đi...không sao rồi mà...không sao đâu...
Là Jong In đã đến chỗ Kyung Soo bằng một cách nào đấy vô cùng nhanh chóng như là chỉ trong chớp mắt. Jong In ôm chặt Kyung Soo từ đằng sau,miệng ghé sát vào tai Kyung Soo và liên tục bảo cậu ấy phải bình tĩnh phải kiềm chế.Nghe những lời nói đó bên tay tay Kyung Soo đã thả lỏng dần,cả người cũng không còn căng cứng đầy giận giữ nữa. Cậu thở đều đều dần trong vòng tay Jong In,ánh mắt đã dịu lại và quay về với màu đen láy kèm theo chút mệt mỏi. Kyung Soo dần ngất lịm đi trong vòng tay Jong In...
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic][EXO] Magic Land
Losowe- Author: hongnhatt - Casting: EXO. (HunHan, ChanBaek, Kaisoo, Kristao, Sulay, Xiuchen) - Rating: T. - Category: pink, funny và có chút "lạ" nhé. Vì mình không thấy trên wattpad nên repost với mục đích đọc offline.