Chap 57: Có biến!

56 5 0
                                    

Trời đang đổ mưa rất lớn, cơn mưa này đến một cách rất kì lạ.


Sáng nay khi bọn họ mới ngủ dậy ở khách sạn thì thấy trời vẫn trong xanh như thường, thậm chí có thể gọi là một ngày hết sức đẹp trời. Nhưng chỉ một lúc sau, một cơn giông bất chợt ập tới, sóng biển ầm ầm cuộn trào như chỉ trực nuốt chửng hết mọi thứ trên đường đi của nó, bầu trời thì âm u xám xịt. Cơn mưa rơi trắng xóa cả một vùng, ngoài đường không có một ai dám đi lại, không có một sạp hàng nào còn mở nữa. Trong nháy mắt nơi này trở nên hoang vu và lạnh lẽo vô cùng. So với hôm qua quả đúng là hai khung cảnh hoàn toàn khác biệt.

Oh Sehun đi mua đồ ăn sáng dưới nhà khách sạn lên đã thấy Luhan lười biếng nằm dài trên sofa. Luhan thấy cậu thì ngồi bật dậy, không nói không cười gì mà chuyên tâm ăn sáng.

-Có muốn về nhà sớm không? - Oh Sehun hỏi, tay thì đưa giấy ăn qua cho Luhan lau miệng. Thời tiết không tốt lắm nên về nhà sớm thì tốt hơn, đến đây để trốn mấy nàng kia nhưng dù sao cũng bị phát hiện ra rồi nên trốn cũng không có ý nghĩa gì nữa.

Luhan nghĩ nghĩ, rồi gật đầu, đứng lên đi về phía nhà vệ sinh.

Oh Sehun cảm thấy có gì đó khác thường, cậu yên lặng đợi đến lúc Luhan đi ra.

Luhan trên mặt ướt nhẹp bước ra khỏi phòng vệ sinh, tay cào loạn mái tóc khiến nó rối tung lên, chân đi dép bông loẹt quẹt loẹt quẹt, còn ngáp lớn một cái mất hình tượng cực kì!

Oh Sehun thoáng nhíu mày, cậu đứng lên mở tủ lạnh trong phòng, lấy một lon đồ uống ra, đưa cho Luhan:

-Sao lại thiếu tỉnh táo như thế? Uống không?

Luhan nhìn thứ đồ uống tăng lực màu vàng trong tay Sehun, do dự 2 giây rồi cũng cầm lấy, trực tiếp mở nắp lon tu một ngụm.

Oh Sehun tâm trạng phức tạp, trong đầu tự nhiên nảy sinh ra nhiều ý tưởng không hay ho cho lắm. Ánh mắt tập trung trên người Luhan, theo dõi tỉ mỉ từng động tác nhỏ của cậu ấy.

Luhan uống lon nước xong, bóp méo nó rồi ném vào thùng rác. Tiếp đó lại an nhàn ngồi trên ghế sofa rung đùi! Oh Sehun bất lực ngồi đối diện nhìn cậu ấy, không khỏi thở dài một cái.

-Có chuyện gì khó nói sao? - Oh Sehun mở lời trước.

Luhan ngả lưng ra sau, lười biếng nhìn lên trần nhà, nửa ngày sau mới cong môi nói:

-Chúng ta chia tay đi.

Âm lượng không to không nhỏ, ngữ điệu rất thản nhiên, giống như đang nói "đi ăn cơm đi" hoặc "đi ngủ đi". Chuyện chia tay đối với Luhan đơn giản như vậy sao?
Oh Sehun sững sờ, không tin vào tai mình. Ánh mắt thăm dò nhìn tới đôi mắt hờ hững của Luhan, cậu siết chặt nắm đấm, gằn giọng hỏi lại:

-Vì sao lại chia tay? Vào lúc này? Lí do gì?!

Luhan tỏ rõ thái độ thờ ơ, nhàn nhạt đáp:

-Còn vì sao nữa, cậu chưa từng thấy người ta hết yêu thì chia tay à?

Oh Sehun vẫn tiếp tục sững sờ, Luhan đã đứng dậy muốn rời đi:

-Tôi sẽ đi về Trung Quốc chơi vài ngày, hành lí đã chuẩn bị xong. Đi đây.

Cái gì?!

Về Trung Quốc vào thời điểm này?!

Linh kiện trong đầu Luhan bị lỗi ở chỗ nào rồi sao?!

Luhan đi đến cửa thì bị Oh Sehun chặn lại, ánh mắt đỏ rực của Sehun chiếu thẳng vào người có khuôn mặt lạnh lùng kia, cậu run run hỏi:

-Chắc chắn muốn chia tay sao?

-Ừ! - Luhan đáp rất nhanh chóng - Được rồi cậu tránh ra đi, đừng có bị luỵ như thế nhìn thật ngứa mắt!

Luhan trực tiếp gạt Oh Sehun ra rồi một đường rời khỏi khách sạn. Oh Sehun thì vẫn bị hai chữ "ngứa mắt" đâm thủng tim nên bất động không làm được gì khác. Lúc Luhan hoàn toàn rời khỏi thì chợt biểu tình của Oh Sehun cũng thay đổi 180 độ, cậu nhếch mép cười khẩy, cầm điện thoại bấm một hàng số.

-Gì thế?! - giọng nói đầu dây bên kia có vẻ hơi căng thẳng và không vui vẻ tí nào.

-Park Chanyeol, lúc nãy cậu có đi ra khỏi phòng hay không?

Park Chanyeol nhíu mày, trầm giọng nói:

-Có! Nhưng cậu hỏi vấn đề này làm gì?! Baekhyun đang nổi điên muốn chia tay với tôi đó!

Oh Sehun nhếch một bên lông mày, sau đó cúp máy, chạy như bay ra khỏi phòng mình mà tiến về phía phòng của Park Chanyeol.

Bên trong phòng đang xảy ra tranh cãi gì đó rất lớn, Oh Sehun đứng nghe câu được câu mất, chung quy vẫn không hiểu hai người ở bên trong cãi nhau vì cái gì? Chưa được 2 phút sau, Sehun đã thấy Byun Baekhyun mở tung cửa chạy ra, trên mặt cũng chẳng mấy có biểu tình gì đặc biệt khổ đau như vừa cãi nhau với người yêu. Park Chanyeol định chạy theo giữ cậu ấy thì đã bị Oh Sehun chặn lại, Park Chanyeol gào lên:

-Bỏ tay ra làm cái gì thế!

Oh Sehun vẫn cố giữ người lại, nói một câu nửa vời:
-Mặc kệ đi, có chuyện không hay xảy ra, chúng ta đi đến các phòng khác thử xem.

Park Chanyeol vẫn rất mất bình tĩnh, lớn giọng nói oang oang cả hàng lang:

-Chuyện gì để lúc khác! Byun Baekhyun bỏ đi rồi kia kìa!

Oh Sehun rất bực mình, thực muốn đấm cho Park Chanyeol một cái cho tỉnh táo lại, cậu cố gắng giải thích:

-Tin tôi đi!! Có chuyện lớn xảy ra rồi chúng ta phải đi tìm mấy người kia trước! Liên quan đến mạng người đó!

Park Chanyeol cuối cùng cũng chịu thoả hiệp một chút, hai người tâm trạng buồn bực đi đến phòng của Kris.

Đi chưa tới nơi đã thấy tiếng đổ vỡ ầm ầm trong phòng vang ra, sau đó cửa phòng mở, một cái bình hoa sứ lập tức bay ra đập vào tường vỡ choang! Tiếp đó là mấy thứ như gối, cốc, chai lọ liên tiếp xuất hiện ngoài cửa phòng.

Oh Sehun dùng gió gạt bay đống đổ nát để đi vào phòng đang xảy ra chiến tranh này, ở bên trong Kris ngồi yên ở một chỗ, Tao thì tức giận ném đủ thứ linh tinh loạn lên.

Thấy Chanyeol với Sehun vào, Kris thoáng có tia kinh ngạc nhưng cũng nhanh chóng nhận ra được điều khác lạ, anh lại nhìn sang Tao đang nổi điên. Sáng ra chỉ vì đống quần áo mà cãi nhau thì rất chi là mất hứng biết không?! Thế nên là một chuẩn công Kris chỉ yên lặng nghe mắng.

Tao mắng với ném đồ mãi cũng mệt, thấy người khác vào phòng thì thôi không loạn lên nữa mà trực tiếp mang giận giữ rời khỏi phòng. Không để lại một câu nào!

Chanyeol và Sehun ngồi xuống ghế cạnh Kris, Kris nhanh chóng hỏi:

-Lại có chuyện gì sao?

Park Chanyeol buồn bực thở hắt ra một cái, Oh Sehun xoa cằm đáp:

-Sáng nay có chuyện rất lạ xảy ra.

Kris cau mày, hỏi lại:

-Ngoài cơn mưa đến bất chợt thì còn điều gì lạ nữa sao?

Oh Sehun kể:

-Luhan tự nhiên đòi chia tay. Cũng có vài điểm rất khác lạ.

Park Chanyeol không ngờ có người đồng cảnh ngộ với mình, gấp gáp hỏi:

-Tại sao lại chia tay? Baekhyun cũng thế! Sáng ra mình đi xuống sảnh lấy đồ giặt khô cho cậu ấy, lên đến nơi thì cậu ấy tự nhiên nổi điên nói muốn chia tay!
Oh Sehun trầm ngâm:

-Rốt cuộc là làm sao nhỉ?

Kris chống cằm suy nghĩ, sau đó hỏi Oh Sehun:

-Cậu đang nghi ngờ gì đó phải không?

Oh Sehun gật đầu đáp:

-Đúng thế, nhưng chưa chắc chắn lắm...

Kris bày ra vẻ mặt đã hiểu, Park Chanyeol thì nửa hiểu nửa không, ba người ngồi bàn luận thêm một lúc thì đã thấy Jong In và Kyung Soo tay trong tay mở cửa bước vào. Kyung Soo nghiêm trọng hỏi:

-Có chuyện gì thế? Sao ngoài hành lang lại bừa bãi thế kia?

3 người trong phòng tâm trạng phức tạp, cũng lười đáp, Jong In lại hỏi:

-Cãi nhau sao? Chia tay hết rồi?

Oh Sehun lại nổi lên một cảm giác kì lạ, quay ra nhìn hai người đang thản nhiên khoác tay nhau kia, sau đó cậu nhìn Kris, rồi lại nhìn Chanyeol, thấy hai người đó hình như cũng đang suy nghĩ như mình thì yên tâm hơn hẳn. Oh Sehun cười đáp:

-Không có việc gì, hai người không xuống nhà hàng ăn sáng sao? Đi đi kẻo muộn rồi.

Jong In cả Kyung Soo thoáng lộ ra biểu tình thất vọng, sau đó nắm tay nhau rời đi.

Park Chanyeol nhìn hai người họ đi khuất khỏi hành lang thì vội khóa kĩ cửa lại, ngồi xuống bàn trà.

-Chuyện này không thể nói cho bất kì ai khác ngoài 3 chúng ta.

Sehun và Kris nhất trí gật đầu, sự việc có vẻ không đơn giản như họ nghĩ.

Việc cấp bách bây giờ là phải phân biệt rõ phe ta và phe địch.

Đúng lúc này lại có tiếng chuông điện thoại vang lên, Kris nhấc máy:

-Alo? Suho à?

Suho ở đầu dây bên kia nhanh chóng hỏi:

-Yixing có qua phòng cậu không? Mưa thế này không hiểu cậu ấy đi đâu mà mình gọi điện thì không nghe máy. Mà Sehun với Chanyeol đâu rồi lúc nãy mình qua phòng 2 người đó tìm người mà không thấy ai?

Kris vội bảo Suho qua đây rồi nói chuyện tiếp, có việc khẩn cấp cần bàn bạc.

Một lúc sau thành 4 người cùng quanh cái bàn trà, Suho sau khi nghe xong chuyện xảy ra sáng nay cũng dần hiểu rõ vấn đề.
-Thế bây giờ cậu có biết Luhan ở đâu không Sehun? Ý mình là "Luhan thật" ý.

Oh Sehun buồn bực lắc đầu. Cậu đã nghi người kia không phải Luhan thật ngay từ lúc người đó bước ra từ phòng vệ sinh. Trước tiên Luhan bình thường thấy Sehun mua đồ ăn về sẽ phải tranh vào bếp lấy bát đũa dọn ra bàn, hơn nữa từ khi yêu nhau hai người hình thành thói quen bất kì ăn cái gì Oh Sehun phải là người ăn trước, nếu đồ ăn không quá nóng quá cay hoặc vị không quá tệ thì Luhan mới ăn. Nhưng Luhan của sáng nay thì trái ngược hoàn toàn, đã ăn trước thì chớ còn có thái độ không đứng đắn. Tiếp đó là khi từ phòng vệ sinh ra, Luhan bình thường không bao giờ để mặt ướt mà ra ngoài, Luhan có tính sạch sẽ và cực kì giữ hình tượng trước mặt người yêu. Không bao giờ làm mấy kiểu ngáp hay cào tóc hay đi dép loẹt quẹt dưới chân. Cuối cùng là vụ đồ uống, Oh Sehun cố tình lấy nước tăng lực để thử xem đây có phải là Luhan thật hay không. Luhan vốn rất quan tâm sức khỏe nhưng không bao giờ uống mấy thứ nước tăng lực có độ ngọt cao vậy mà hôm nay thản nhiên uống hết một lon.

Chính vì khẳng định được đây không phải Luhan thật nên Oh Sehun mới không quá kích động khi người kia nói lời chia tay, cậu chỉ diễn kịch theo một chút để tỏ ra mình đã bị lừa mà thôi.

Vấn đề bây giờ là, nếu đó là Luhan giả thì Luhan thật hiện đang ở đâu?

Còn chuyện nữa đó là ngay cả Baekhyun lẫn Tao cũng có khả năng bị đánh tráo, thậm chí ngay cả Jong In và Kyung Soo, hai người đó có khi còn bị đánh tráo cả đôi.

Byun Baekhyun là người có tính trẻ con hay giận dỗi vô cớ nhưng chỉ hoàn toàn với mục đích mè nheo vòi vĩnh Park Chanyeol mà thôi, từ khi yêu nhau Baekhyun không bao giờ mang ra hai chữ "chia tay" để đùa giỡn, vậy mà hôm nay chỉ vì Chanyeol đi lấy quần áo trễ 5 phút mà nổi điên sao?!

Khả năng này làm gì có!

Tiếp nữa là Tao, đừng nói nóng giận tới mức ném đồ đạc thậm chí giận dỗi bình thường giữa Tao với Kris hình như còn chưa bao giờ xảy ra. Hai người đó yêu nhau cực kì êm đẹp. Hôm nay vô cớ tức giận đến mức như vậy nhất định là có vấn đề!

Jong In và Kyung Soo thì càng kì lạ nữa. Còn nhớ một lần 12 người bọn họ đi chơi với nhau, Kyung Soo nhìn mấy đôi xung quanh rồi nói là rất không thích con trai mà khoác tay nhau, như thế hơi nữ tính ủy mị quá. Cậu ấy chỉ thích nắm tay mà thôi hoặc ở nơi công cộng thì tốt nhất là đừng làm gì hết. Điều này mọi người đều nhớ rất rõ bởi sau khi Kyung Soo nói như thế bọn họ đều xúm lại trêu Jong In là không có phúc hưởng tình yêu đôi lứa một cách trọn vẹn. Hai người đó cứ thế khoác tay nhau đi vào, Kyung Soo thì hốt hoảng thái quá, hàng lang hỗn loạn là chuyện của hành lang hơn nữa Sehun cũng đã gạt hết đống bừa bãi trước cửa phòng Kris sang một bên rồi mà. Sau đó tại sao Jong In lại vô duyên vô cớ nói đến chuyện cãi nhau rồi chia tay? Làm sao cậu ấy biết được chuyện đó?

Bây giờ lại thêm Yixing mất tích, một lúc nữa Yixing có xuất hiện thì lại phải mất công kiểm tra xem có phải là thật hay không?

Còn đôi Xiumin và Chen thì hình như còn chưa dậy, 4 người họ cũng không thể đánh rắn động rừng chỉ còn cách bọn họ tự tới rồi kiểm định một chút mà thôi.

Sau đó 4 người ngồi bàn xem có khả năng tìm thấy những người đã bị đánh tráo ở đâu, nếu bị bắt cóc thì chỉ có thể là bị tóm đến thế giới kia. Trước tiên không cần lo đến chuyện an toàn hay không vì mấy nàng tiểu thư nọ rất cần người, không có khả năng ngược đãi bọn họ. Tiếp đó phải diễn kịch thế nào để mọi chuyện diễn ra suôn sẻ theo kế hoạch đã nghĩ sẵn mà không bị nghi ngờ hoặc vạch trần.

.

.

.

Hơn một giờ sau kế hoạch tạm thời của bọn họ đã vạch ra rõ ràng, trước khi trở về phòng Suho dặn dò lại lần nữa:

-Cứ vờ như không có chuyện gì khác thường, còn Luhan, Baekhyun và Tao giả giờ này chắc đã mất dạng rồi. Yixing cũng đã biến mất. Đôi Jong In-Kyung Soo chắc chắn là để theo dõi và canh trừng chúng ta nên hành động cẩn trọng một chút. Đến thời điểm thì cùng nhau hành động, có gì thông báo luôn nhé!

3 người kia gật gù rồi tách ra mỗi người một phía. Cái chuyện giả dạng này không ngờ mấy người kia làm khéo đến thế, nếu chỉ dựa vào ngoại hình thì chắc chắn 100% là không thể nhận ra. May là nhờ có chơi với nhau đã lâu nên mới có thể phát hiện ra những điều kì lạ nhanh đến thế. Lực lượng của thế giới kia đến giờ họ vẫn chưa thăm dò được để tiện ra tay, từ giờ phải tìm hiểu kĩ càng đối thủ, chờ thời điểm tới lập tức đến cứu người. Lần này mấy người đó dám manh động dùng chiêu hèn hạ như vậy thì bọn họ cũng sẽ không nể tình nữa. Cần chiến tranh sẽ có chiến tranh, tuyệt đối không nể tình vì dám đụng tới người của bọn họ.

[Longfic][EXO]  Magic LandNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ