Chương 39.

34.4K 2.4K 663
                                    

Kim Thái Hanh đã trở lại với công việc được ba tuần rồi, ba tuần này hắn rất bận rộn, hầu như không có thời gian đến nhà cậu ăn sáng nữa.

Chính Quốc và Đậu Đậu cũng đã ba tuần chưa gặp hắn, chỉ có Đậu Đậu thường xuyên video call.

Chính Quốc cũng đâu có rảnh rang lắm. Ngoài thời gian học và chăm bạn nhỏ Đậu Đậu thì cậu còn đi theo giáo sư tìm việc làm kiếm một chút ít. Cậu đã lớn, tiền đi học phải tự chi lâu rồi...

Điều này không khó lắm, cái khó chính là gặp Thái Hanh. Cậu thừa nhận rằng mình có chút nhớ hắn, a, thiệt ra còn có cả Đậu Béo nữa...

"Điềm Điềm nói là ba ba Thái Hanh dạo này đi sớm về khuya hoài! Không chịu ăn cơm gì hết á!" Đậu Đậu vừa uống sữa chua vừa ngồi đung đưa chân trên ghế xe buýt kể cho ba ba Chính Quốc những gì Điềm Điềm nói.

Chính Quốc trầm mặc không nói, sao lại không ăn cơm vậy? Bận đến vậy sao...?

...

Buổi tối hôm nay Điền Chính Quốc đưa Đậu Đậu đến nhà ba mẹ, bởi vì lát nữa cậu phải đến nhà bạn học lấy lại một số quyển sách mà cậu mượn của người ta.

Nhìn địa chỉ trong điện thoại, Chính Quốc chậm rãi dò từng số nhà.

"315, đây rồi!"

Đưa tay nhấn chuông, Chính Quốc lấy sách xong sẽ về ngay thôi. Chắc chắn Đậu Béo đang đợi ăn bánh đấy!

Cánh cửa không lâu được mở ra, người bên trong mỉm cười nhìn cậu một cái: "Đến rồi à? Sách vẫn ở trong, cậu muốn vào nhà không?" Người đó chỉa tay vào nhà.

Chính Quốc mỉm cười khách khí: "A, không cần, tôi có chút việc nhà cần làm!" Là làm bánh nếp, Đậu Đậu nói bánh nếp ăn ngon.

Cao Lãng nhếch môi cười, bàn tay hờ hững chỉnh chỉnh vạt áo tắm: "Không cần khách khí, mau vào!"

Chính Quốc nghĩ rằng đã mượn sách của người ta, còn vào nhà người ta uống thêm chén trà có chút không phải phép a...

"Vẫn là không cần..." Chính Quốc xua xua tay, miệng cười gượng gạo.

Cao Lãng vẫn kiên nhẫn mỉm cười: "Tôi nói vào thì cậu vào, sao phải khách khí!" Nói xong liền kéo Chính Quốc vào nhà.

...

Đặt một ly nước mát lên bàn, Cao Lãng hơi khom người nhìn Chính Quốc từ trên xuống: "Sách trên phòng, cậu ngồi đợi chút!"

Chính Quốc gật đầu, không muốn uống nước, muốn về nhà ngay.

Cao Lãng lúc này thay sang áo sơ mi, ba nút áo đầu không đóng. Anh ta ngồi xuống bên cạnh Điền Chính Quốc, có chút gần...

"Sách đây này!" Cao Lãng đưa đến trước mặt cậu.

Chính Quốc theo thói quen hơi chu môi, ồ một tiếng: "Cám ơn." Sách này rất cần thiết trong bài thi sắp tới, cậu không mua được mới đi mượn như thế này.

Cao Lãng đẩy nước đến: "Trời dạo này nóng nhỉ?"

Chính Quốc gật đầu, bưng lên hớp một ngụm: "Phải."

trúng thưởngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ