Nhịn không được hai mắt tỏa ánh sáng, Bùi Chu đem giày lấy lại đây thưởng thức một phen, anh phát hiện cái giày nhỏ này đế nhìn không ra chất liệu, nhưng có thể rõ ràng cảm nhận được nó vẫn tương đối thoải mái êm chân.
"Wow, Đại La La, tay nghề của cậu cũng thật giỏi!" Bùi Chu liên tục tán thưởng, ôm chiếc giày nhỏ trong tay yêu thích không muốn buông.
Đại La La cười hắc hắc: "Cái này tuy rằng đáng yêu, bất quá tương đối thích hợp dùng cho mua thu mùa đông, hiện tại trời nóng như vậy...... Phỏng chừng sẽ ra mồ hôi chân."
Nói xong, nàng lại từ trong túi lấy ra một cái giày nhỏ, đưa cho Bùi Chu: "Cái này là dùng lưu li cùng mây tre bện thành giày, tương đối mát mẻ, thông khí, hiện tại xỏ vừa lúc."
"Ôi mẹ ơi! Cái này quả thực là giày thuỷ tinh của cô bé lọ lem rồi!!!"
Bùi Chu lại một lần bị chấn động thật sâu, bàn tay cầm chiếc giày nhỏ không sai biệt lắm chỉ khoảng 4-5 centimet, nhưng lại tinh xảo vô cùng, lưu li trong suốt cùng mây tre kết hợp với nhau đan thành, thậm chí ở mặt bên ngoài chiếc giày còn kết thành một hình bông hoa rất đẹp, liếc mắt nhìn một cái liền thấy tinh oánh dịch thấu, lộng lẫy rực rỡ.
Tưởng tượng một chút hồ ly ái phi nhà mình chân xỏ giày thủy tinh, bước quyến rũ hướng mình đi tới, lưu mục liếc miện, vũ mị cười cười.
Bùi Chu máu mũi phun tung toé cao ba thước, cảm giác cả người thanh máu lập tức về không: "Này này này...... Này cũng quá đáng yêu đi!!!"
Đại La La vẻ mặt sững sờ chớp chớp mắt, nàng không rõ, vì cái gì Bùi Chu bỗng nhiên kích động như thế.
Cặp mắt kính gọng bạc dùng để buff sự bình tĩnh cũng sắp không áp chế được thuộc tính lông khống nghiêm trọng của Bùi Chu rồi!
"Cái kia, hôm nay cậu có muốn cho tiểu hồ ly nhà cậu thử giày luôn không?" Đại La La lên tiếng đề nghị nói: "Nếu nó cảm thấy không thích hợp, tôi cũng có thể lại sửa."
"Thử thử thử...... Hiện tại liền thử!"
Bùi Chu gật đầu như gà mổ thóc, anh từ trong tay Đại La La cầm lấy bốn cái giày thủy tinh, xoay người liền đi hầu hạ hồ ly ái phi nhà mình, một bộ hứng thú cao độ.
"Manh Manh, nhanh lên thử giày nhỏ một chút, như vậy về sau đi ra ngoài dạo quanh sẽ không dễ bị bẩn chân nữa!" Đối mặt với đôi mắt lộ ra quang mang cẩn thận của hồ ly ái phi nhà mình, Bùi Chu cong eo nỗ lực dụ hống nói, bộ dáng kia, chẳng còn tí nào phong pham đế vương, nghiễm nhiên mang bộ dáng công công Đông Hán hướng Quý Phi a dua nịnh nọt.
Đại La La ở một bên ôm ngực nhìn, đều có chút nhìn không nổi, không khỏi cười nhạo nói: "Bùi Chu, cậu nhìn cái bộ dáng nịnh nọt kia của cậu xem! Tiết tháo đâu!"
Bùi Chu rung đùi đắc ý nói: "Tiết tháo là cái gì, đời này đều không có tiết tháo."
Đại La La cạn lời: "......"
Hàng lông mi mảnh dài chớp chớp, đôi hồ đồng đầy nước cong cong nheo lại, hồ ly tiên sinh tâm tình rất tốt cười cười, sau đó, nó hạ mông ngồi ở trên ghế, vươn cái chân nhỏ dài của mình ra, hơi hơi ngẩng lên tiêm cằm, ý bảo Bùi Chu thay nó xỏ giày, tiểu bộ dáng tự phụ đến không nhìn nổi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[On-going] Bác Sĩ Thú Y Đệ Nhất Đế Quốc
Science FictionTác giả: Nhu Nhu Phạn Đoàn Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Xuyên việt , Dị năng , Ngọt sủng , Tinh tế , Chủ thụ , Sảng văn , 1v1 Số chương: 129 Tóm tắt: Bùi Chu là một bác sĩ thú y, bởi vì một sự cố m...