Chương 39

233 23 2
                                    

Ngày thứ hai, Bùi Chu hiếm hoi phát hiện mình cư nhiên thức dậy sớm hơn cả hồ ly tiên sinh.

Nhìn lại bên cạnh giường, cục lông trắng đang say sưa ngủ, từng sợi lông của hồ ly tiên sinh dựng đứng dưới ánh nắng mặt trời, hiện ra ánh vàng óng ánh, đôi mắt hồ ly nhắm nghiền, toát ra vẻ quyến rũ và đẹp đẽ.

Bùi Chu không tự chủ được lộ ra biểu tình như mê như say, sau đó vươn tay ra, lén lút vuốt nhẹ mông của hồ ly tiên sinh một cái.

Mềm mại, ấm áp, cảm giác thực sự là quá tuyệt vời!

Bùi Chu khóe miệng điên cuồng giương lên đến một nửa liền cứng lại, bởi vì hồ ly tiên sinh đã tỉnh, nó đang dùng một loại tư thế dựa người lười biếng trên giường giống như "Quý phi", đôi mắt khẽ híp nhìn anh.

Mặc dù việc vuốt mông không phải là lần đầu tiên anh làm, nhưng dưới ánh nhìn trêu tức hồ ly tiên sinh nhà mình, anh lập tức cảm thấy chột dạ khi bị "bắt gặp" ngay tại chỗ.

Bùi Chu không khỏi kinh sợ một chút, thế nhưng khoảnh khắc đó qua đi, anh lại nhớ lại cảm giác xấu hổ khi bị con hồ ly này quật ngược trên giường hôm qua. Bất giác, trong nháy mắt trong lòng nổi lên sự tức giận, ——rõ là mình nuôi nhóc con này, lớn rồi không sờ cho vuốt đây còn coi ra thể thống gì nữa?

Vì vậy, Bùi Chu không kìm chế được sự tức giận và ngay lập tức lao đến phía hồ ly tiên sinh, không ngờ nhóc con này lại mỉm cười dịu dàng, không chỉ không chống cự, mà còn tự nguyện chui vào lòng anh làm nũng, phát ra những âm thanh dễ thương "grr~ grr~" trong cổ họng.

Bùi Chu sững sờ, sau đó cảm xúc tức giận tan biến, anh mỉm cười và nói: "Quá dễ thương, Manh Manh ngoan, biết ngay em vẫn yêu baba mà... Em thực sự là bảo bối trong trái tim của ba đó!"

Nhưng anh không để ý rằng, cái nhìn tinh ranh xuất hiện trong đôi mắt của hồ ly tiên sinh khi nó đang nằm lên đùi anh, và trong quá trình đùa giỡn với Bùi Chu, đôi chân mịn màng giống như không chú ý vỗ nhẹ xuống khu vực nhạy cảm của ai đó. Ngay lúc đó, gương mặt vui vẻ của Bùi Châu bỗng chốc đóng băng.

A, buổi sáng tươi đẹp! Một ngày tràn đầy sức sống! Bùi Chu nhanh chóng túm lấy hồ ly tiên sinh rồi đặt nó sang một bên và tự mình lùi về phía sau, không dám đối mặt với nhóc hồ ly, khuôn mặt anh đỏ thẵm và cảm giác bối rối lan toả, thật lâu cũng chưa bình tĩnh lại nổi.

Chính lúc này, tiếng chuông thông báo kỹ năng thành công liên tục vang lên, những âm thanh điện tử trở thành một giai điệu vang lên trong tâm trí anh.

【 Tinh! Kĩ năng lời ngon tiếng ngọt phi thường hữu hiệu, hoàn mỹ lấy lòng hồ ly tiên sinh ngạo kiều trước mắt, hp 1, 1, 1, 1! 】

Bùi Chu: "..." Tình huống gì đây, tại sao anh rõ ràng cái gì cũng chưa nói, mà vẫn có thể kích hoạt kỹ năng?

Hệ thống sẽ không nói cho anh biết —— ngôn ngữ thân thể cũng là ngôn ngữ!

Nhìn Bùi Chu ôm đầu gối ở trên giường cuộn thành quả cầu, hồ ly tiên sinh khóe miệng tà tứ nhếch lên, nội tâm mừng thầm đến rối tinh rối mù —— đại thù tất báo!

Khi cỗ kích động dần lui xuống, Bùi Chu không nhịn được nghiến răng xoay người lại, vừa định mắng hồ ly tiên sinh vài câu, kết quả là nhìn thấy ánh mắt trong suốt vô tội của nó, như viên sỏi nhỏ trong dòng suối trong vắt không dính bụi trần.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Dec 05, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[On-going] Bác Sĩ Thú Y Đệ Nhất Đế QuốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ