Chap 32

736 36 0
                                    

   Sau khi hai người tắm rửa xong, Joohyun cả người nóng lên ngồi ở sô pha uống cà phê. Tóc Seulgi ướt sũng ngồi bên cạnh Joohyun, liếc nhìn một cái lại liếc mắt một cái, mất hứng nói:

- Lại cà phê lại là rượu, đây là liên tục mưu sát dạ dày của cô a. Cô không muốn sống sao?

- Cô xem, chính là bộ dạng này, làm cho người ta cảm thấy cô tức giận... - Joohyun hé miệng cười, nghiêng đầu qua một bên tựa vào đầu gối, cổ áo thun rộng thùng thình rũ xuống, hai bả vai trơn bóng liền lộ ra.

Seulgi không cẩn thấy nhìn thấy, vội vàng sợ hãi tự nói với bản thân: Nhanh dời ánh mắt của ngươi đi nơi khác! Đó là yêu thuật của yêu quái! Bae Joohyun ngu ngốc cùng Jung lão yêu cùng một chỗ nhiều năm như vậy, khẳng định cũng bị lây dính yêu khí! Đây là yêu pháp hấp dẫn sao!

Seulgi thở cũng không dám thở, ánh mắt nhìn chằm chằm trần nhà: Hỗn đãn cô vì sao không chịu mở TV lên xem!

- Đúng vậy a, là tôi tức giận! - Seulgi vội vội vàng vàng, trong đầu lũ lụt đang kéo đến rút ra một câu ứng phó vấn đề của Joohyun. Kết quả thốt ra lời này cũng cảm giác không đúng lắm!

- A? Cô thật sự tức giận sao?

Hai đầu gối quỳ trên ghế sô pha, thân trên dựa sát vào người Seulgi, hai tay nắm ly cà phê màu trắng còn vương khói trắng:

- Có phải do cách tôi nói chuyện có vấn đề? Vẫn là rất kì quái?

Ánh mắt Seulgi trên trần nhà nhảy loạn cực kì mất tự nhiên, bàn tay nâng cằm dùng ngữ khí không kiên nhẫn nói:

- Không có! Cô không phải là, ăn cơm không tốt, dạ dày đau cũng không uống thuốc sao! Ngay cả trẻ con cũng biết việc này, cô làm mất chỉ số thông minh sao? Tôi chỉ là khó chịu điểm ấy mà thôi, hừ...

Joohyun trầm mặc một hồi, đột nhiên cười phá lên.

- Cô cười cái mông a! - Seulgi thẹn quá hóa giận đứng lên.

- Như vậy mới là cô. - Joohyun nói:

- Thời gian trước cô đối với tôi vô cùng khách khí, tôi đều tự hỏi mình có phải tôi làm cái gì cho cô chán ghét hay không, cho nên cô giữ khoảng cách với tôi. Đúng là cùng Yerin tôi không nắm chắc chiến thắng, nhưng mượn sức của cô, làm cho tôi thật sự có đủ dũng khí đi chém giết cùng cô ấy. Seulgi, kì thật cô vẫn đều quan tâm tôi đúng không?


- Ai...ai quan tâm cô! Tôi mới không có quan tâm cô!

- Mạnh miệng mềm lòng.

- Ai mạnh miệng mềm lòng a! Cô loại ngu ngốc này liền bệnh chết thì tốt lắm! Cô, cô, cô, không cho cô cười! Có cái gì buồn cười! Tôi là nói một cách nghiêm túc! Hỗn đản một chút cũng không đáng yêu a!

Joohyun nhẹ nhàng giữ lấy mặt Seulgi, đôi mắt cười cong lên:

- Đúng vậy a, tôi một chút cũng không đáng yêu, Kang tiểu thư đáng yêu muốn chết.

Thanh âm mềm mại nhẵn nhụi, dường như có mùi thơm ngát lan tỏa. Đây nhất định là ảo giác...nhất định là... Tên này một chút cũng không đáng yêu, làm sao đột nhiên trở nên đáng yêu như vậy? Một chút cũng không quen, nửa đời người Joohyun đột nhiên khoác bộ dạng đáng yêu? Cái gì viên đạn bọc đường? Chẳng lẽ cô ta nghĩ dùng chiêu này là có thể đem chuyện xấu lúc không có não xóa bỏ sao? Đừng có nằm mơ... Joohyun không có khả năng đáng yêu như vậy!

[ Edit/Cover ] Tổng giám của ta không thể nào đáng yêu như thế | SeulReneNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ