•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Hắn gặp em và rồi lại giúp em thoải khỏi cuộc bắt nạt tập thể của đám nữ sinh kì quặc đó. Tim hắn từ hôm đó như không còn nghe theo ý hắn. Đến bộ não cũng bị làm phiền bởi hình ảnh của em.Y/n cũng luôn dành thời gian để đến gặp anh sau khi đi học về. Em kể hắn nghe hôm nay được học những cái gì và thực hành như thế nào. Thi thoảng lại cho hắn xem mấy vết thương mới trong lúc luyện tập.
Hắn không hiểu tại sao hắn không thích nhưng lại vẫn mặc trời nóng vẫn chùm áo khoác để đến gặp em. Có chắc yêu là đây.?
- Dabi này, em tự hỏi em đến nhà anh được không?
Hôm nay em không nói về chuyện học ở trường nữa mà lại hỏi hắn về nhà. Ánh mắt hắn lạnh lẽo.
- Tôi không có nhà.
- Vậy anh hãy chuyển vào sống trong tim em. Miễn phí đó.
Hắn bỗng đứng hình trước câu thả thính nghe hết sức sến súa của em. Lại bình tĩnh nói chứ tim hắn đập loạn lắm.
- Hết trò rồi sao.?
- Vâng.- Em cúi đầu xuống không dám nhìn hắn. Hắn trầm giọng trông chẳng có vẻ thích thú gì cả khiến em cũng mất hứng không muốn đùa nữa.
- Em đang tỏ tình đấy sao?
- Chắc vậy, bởi em cũng thích anh Dabi.
Hắn im lặng, rồi quay lưng đi. Hắn cứ im lặng bỏ đi như ngầm từ chối rồi. Tình cảm của em là quá nhiều đối với một kẻ có đôi tay nhuốm máu như hắn.
Đơn giản, Hắn là tội phạm còn em là anh hùng. Hai người khác nhau, hai thế giới khác nhau chỉ vậy thôi. Hắn sợ em biết hắn là tội phạm rồi sẽ xa lánh hắn.
Em quá tốt để dành cho tôi.
Ngày hôm sau vẫn giờ đó, hắn đến con hẻm chờ em nhưng em lại không đến có lẽ em buồn. Nên không đến nữa.
Hắn bực dọc, tức giận trở về Liên Minh Tội Phạm.
- Dabi, ông đây rồi.- Toga cô gái với đôi má phiến hồng, trông có phần điên loạn nhìn về phía cửa.