rosé và tôi đang là một chủ đề sốt dẻo hiện tại. fan thậm chí còn đặt ra giả thuyết rằng cô ấy và tôi đang hẹn hò.
tôi ước rằng nó là sự thực, tiếc rằng nó không phải vậy.
chúng tôi chỉ là bạn tốt mà thôi.
tôi không thực sự trách móc fan tôi hay fan cô ấy vì nghĩ rằng chúng tôi là một cặp. sau tất cả thì, chúng tôi đã bị bắt gặp đi chơi với nhau rất nhiều rồi. ví dụ nhé, hai tuần trước, chúng tôi đi đến một công viên giải trí, ba ngày sau cô ấy hỏi tôi có muốn ăn sáng với cô ấy không. đương nhiên, tôi chấp nhận lời mời của cô ấy gần như ngay tắp lự và rồi một vài ngày sau đó, chúng tôi đi trượt băng.
chúng tôi đi với nhau rất nhiều. kiểu, nhiều vl ra ấy.
tôi ghét đi ra ngoài, nhưng nếu điều đó có nghĩa là tôi có thêm thời gian với rosé thì tôi chẳng có vấn đề gì cả.
nhưng rosé sắp phải rời đi rồi. cô ấy phải quay lại hàn quốc cho comeback của nhóm cô ấy. tôi đau khổ, nhưng đương nhiên rồi, tôi sẽ không bảo cô ấy ở lại đây – với tôi. ít nhất, tôi vẫn còn hai tuần nữa bên cô ấy. tôi thề sẽ tận dụng hết mức khoảng thời gian này. tôi thề sẽ trao cô ấy những kỉ niệm khó quên.
mà nói đến việc dành thời gian với cô ấy. rosé muốn tôi gặp những thành viên kia của blackpink, nên cô ấy mời tôi đến khách sạn cô ấy đang ở để ăn tối với họ. một lần nữa tôi chẳng thể từ chối. mỗi giây phút với cô ấy đều đáng giá, tôi sẽ không lãng phí nó đâu.
tôi nhìn vào điện thoại để xem giờ giấc. 7:30pm. chắc tôi nên xuất phát thôi. chaeng bảo tôi có mặt lúc 8:00pm. sẽ mất khoảng 15 phút để đến khách sạn cô ấy, nhưng có thể tôi sẽ còn kẹt dính ở chỗ tắc đường mất 10 phút nữa.
tôi rời khỏi căn hộ, đi xuống bãi đỗ xe và nhảy vào xế cưng của mình. tôi phấn khích được gặp rosé, nhưng tôi cũng rất nóng lòng được gặp bạn bè cô ấy. thực ra bây giờ tôi là fan của blackpink rồi. âm nhạc của họ rất tuyệt, nhưng lý do chính đương nhiên là vì rosé.
rosé là nguyên nhân tôi đã vô cùng vui vẻ suốt hai tuần qua. cô ấy mang đến cho tôi những nụ cười mỉm lên cả đôi mắt. cô ấy là khởi đầu của những nụ cười tươi, cái nhếch mép và cả những tiếng cười giòn giã.
mọi thứ đều là bởi chaeyoung.
đó là lý do tôi đã lo sợ lúc cô ấy rời đi. rồi tôi sau đó sẽ như thế nào? sẽ thế nào nếu khởi nguồn hạnh phúc của tôi không còn ở bên nữa? tôi sẽ lại quay về một lisa lạnh lùng và ủ rũ sao?
tôi không muốn quay về là tôi của trước kia. tôi muốn được hạnh phúc bởi tôi xứng đáng được hạnh phúc mà, đúng không?
tôi muốn cô ấy ở lại bên tôi. có lẽ nếu cô ấy biết tôi cần cô ấy thế nào, cô ấy sẽ ở lại. nhưng điều đó thật ích kỷ. tôi không muốn phải ích kỷ với rosé. fan cô ấy cần cô ấy hơn tôi cần cho mình.
"chết tiệt!" tôi chửi thề và đạp phanh.
may mắn thay, tôi không đâm phải cái xe trước mặt, nhưng đã rất sát nút rồi. tôi thở ra một hơi thật dài. tôi nên dừng nghĩ về rosé, tôi chỉ nên chú ý vào lái xe thì hơn. tôi chưa muốn chết đâu, lát nữa còn phải gặp chaeyoung mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Hoàn) (Trans) (Chaelisa) fake rose
Fanficmột thế giới khi lisa hai mươi hai tuổi không phải là một thành viên của blackpink. thay vào đó cô là một nghệ sĩ solo nổi tiếng gặp được park chaeyoung của blackpink trên một con đường khá vắng vẻ của los angeles. ngày cô gặp chaeyoung cũng là n...