maybe, hopefully (14)

857 89 4
                                    

"yeah, chắc chắn rồi," tôi mỉm cười với veronica và đứng dậy.

cô gọi người đứng quầy và hỏi liệu anh ta có thể chụp chúng tôi một bức ảnh được không. sau vài nháy, anh đưa lại máy cho veronica với một nụ cười nhẹ.

"các bài hát của cô rất hay," cô thốt lên và ngồi xuống cạnh tôi.

tôi nhìn cô khẽ cười. "chúng không tệ lắm đâu nhỉ."

"những bài ấy đều là cực phẩm. cô đùa tôi đấy hả?" cô nhướng một bên mày, một nụ cười tinh nghịch hiện trên khuôn mặt được tạo khắc đẹp đẽ.

có vẻ như Chúa đã dành kha khá thời gian cho thiên thần này.

tôi chỉ nhún vai thay cho câu trả lời. "cô có muốn uống gì đó không?"

"oh," veronica giật mình trong một khoảnh khắc, nhưng khi đã trở lại bình thường, cô tặng tôi một nụ cười đáng yêu. "một trà chanh đá là được rồi."

tôi gật đầu và gọi thêm đồ uống. sau đó, tôi lại quay về phía cô.

"cô có vẻ không mặn mà với đồ cồn nhỉ?" tôi hỏi.

"chà, cứ hiểu là tôi không thích nó đi," cô khúc khích.

"i can't relate," tôi đáp lại. "tôi từng có lần nốc 7 chén – không có chaser luôn," tôi nở nụ cười tự mãn nhìn cô.

(i can't relate – câu này trong bài love to hate me, trong trường hợp này nghĩa là "tôi không giống bạn". còn chaser thì chap 7 (thì phải, chap mà lisa say rượu í) giải thích rồi nhé.)

cô che miệng để giấu đi sự kinh ngạc của mình. "thật á? gì cơ? làm thế nào? tại sao?"

"hôm đó tôi đang cực kì, cực kì sầu đời. nhiều thứ đã xảy ra," tôi đáp lại với một nụ cười không còn chân thật.

veronica gật đầu và không hỏi gì thêm nữa. tôi thích điểm này ở cô ấy, cô hiểu được định nghĩa của riêng tư là gì.

cô cho tôi xem những bức ảnh lúc nãy của chúng tôi. tôi đang mỉm cười, veronica đang mỉm cười, chỉ là một bức-ảnh-idol-chụp-với-fan bình thường thôi. không có gì đặc biệt cả.

"cô trông tuyệt quá," cô ấy bình luận trong khi vẫn nhìn vào điện thoại.

tôi khúc khích cười khiến cô quay ra nhìn tôi. "tin tôi đi cưng, cưng nhìn đẹp hơn nhiều đó," tôi đáp và nháy mắt với cô.

đôi má của veronica bỗng phiếm đỏ như một đóa hồng. cô nhìn đi nơi khác trong khi lúng túng trả lời. mà xin nhớ rằng tôi còn chẳng đang tán tỉnh hay gì đâu, tôi đang nói thật lòng đấy. tôi cũng thầm ghi lại khoảnh khắc cô ấy dễ thương như thế nào khi đang bối rối.

"c-cảm ơn?" cô đáp lại với một tông giọng nghi vấn, khá hiển nhiên rằng cô vẫn còn rất ngượng ngùng.

"khi nào cô quay về L.A?" cô đột nhiên hỏi, thay đổi chủ đề.

"hai ngày nữa. tôi sẽ trở về cùng ally."

veronica gật đầu và bảo tôi rằng đây là lần đầu cô ấy tới thăm hàn quốc và rằng cô ấy rất may mắn được mời đến bữa tiệc này và gặp mặt tôi. tôi chỉ đơn giản là cười. chúng tôi tiếp tục nói chuyện và thỉnh thoảng nhấp vài ngụm đồ uống. chủ đề đối thoại cũng nhàn nhạt thôi, không có gì quá riêng tư, nhưng cô ấy có hỏi tôi nhân vật đứng sau loving you là ai, có vẻ như đó là bài hát cô thích nhất trong album mới ra mắt của tôi.

(Hoàn) (Trans) (Chaelisa) fake roseNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ