3- Lòng tin

604 58 0
                                    

Sáng hôm sau, khi lớp sương mù bị ánh mặt trời đánh tan dần Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác rời khỏi chung cư cũ..

Tiêu Chiến vẫn là một vẻ yên tĩnh, không quá nhiều lời. Anh đội chiếc mũ lưỡi trai, áo khoác và quần đen, trông cũng không khác lúc đầu Vương Nhất Bác nhìn thấy là bao. Cậu cũng chẳng nhiều lời mà châm chọc, hôm qua vì đánh nhau với Tiêu Chiến mà tay của cậu bị thương đương nhiên là chưa lành hẳn. Bàn tay lành lặn của đội trưởng Vương bây giờ phải dán thêm lớp băng keo cá nhân.

Đưa tay kéo lớp mũ áo khoác trùm lên đầu, Vương Nhất Bác đút tay hai vào túi, cất bước đi bên cạnh Tiêu Chiến.

Ánh sáng của đầu ngày giúp cậu nhìn rõ ràng khu vực này rất nhiều. Đúng như cậu dự đoán, không khá hơn khuya hôm qua chút nào, xung quanh chung cư cũ mèm này vẫn cực kì yên tĩnh chẳng chút ồn ào. Có lẽ là do trước giờ Vương Nhất Bác ở trong đội điều tra chỉ tiếp nhận thông tin và đưa ra phương án giải quyết mà không đích thân ra ngoài nên đôi phần cảm thấy nơi này hơi lạ.

Thời tiết sắp vào đông, gió trở lạnh khiến những cành cây cao ven hai bên đường trơ trọi khẳng khiu, lá cũng chỉ vài chiếc số còn lại đều khô và rụng rơi bên lề đường. Vương Nhất Bác cúi đầu bước đi, không lên tiếng, bỗng dưng lại nghe Tiêu Chiến cất lời.

"Lát nữa tôi sẽ đưa cậu đến gặp Lâm Thất, nếu không muốn chết thì đừng làm gì ngu xuẩn."

Vương Nhất Bác chợt nghiêng mặt nhìn người đi cạnh mình, cậu đáp :"Người ở chỗ các anh rốt cuộc là muốn người khác phải như thế nào mới được?"

Tiêu Chiến thấp giọng :"Nếu cậu chẳng có gì đáng nghi tại sao lại sợ?"

Vương Nhất Bác vậy mà thoáng ngớ người, chỉ là biểu hiện bình thản bên ngoài của cậu không đủ để Tiêu Chiến phát giác. Cậu chợt cười nhẹ một tiếng rồi đáp :"Nếu sợ thì tôi đã chẳng đến đây, chỉ là người chỗ các anh đa nghi như vậy đánh nhầm người vô tội thì sao?"

Đáp lại cậu vẫn là thanh âm trầm ổn, không chút thay đổi :"Đã sống thành cái loại người suốt ngày bị truy bắt mà còn quan tâm người khác vô tội hay có tội sao? Trước hết thì phải lo mạng mình cái đã, người như cậu thật khiến người khác nghi ngờ."

"Nếu không thành thật thì nên từ bỏ sớm một chút, bọn Lâm Thất không tha cho những tên cố ý trà trộn vào để làm loạn hay kiếm chuyện đâu."

Hai người đàn ông cao lớn vừa đi vừa nói một lúc đã cách rất xa chung cư, ra đến đường lớn. Một chiếc BMW đen sang trọng dừng phía trước hai người, chẳng nghe trao đổi với nhau câu nào, Vương Nhất Bác đã nhìn thấy Tiêu Chiến mở cửa sau xe bước vào, cậu cũng vào theo.

Cửa đóng lại, người lái xe cũng ngang tuổi bọn họ bắt đầu cho xe chạy. Vương Nhất Bác liếc nhìn một chút đã nhìn thấy rõ ràng máy quay lén gắn trong góc nhỏ trên xe, nếu cậu có bất kì nhất cử nhất động nào bất thường thì đều có thể dễ dàng bị ghi lại.

Tiêu Chiến và cả người lái xe trên suốt đường đi cũng không nói lời với nhau lời nào, tất thảy đều yên tĩnh. Một lúc lâu sau, xe dừng lại Tiêu Chiến cúi đầu đẩy cửa bước ra khỏi xe, Vương Nhất Bác cũng theo chân anh.

(Bác Chiến) Giá Như Có Thể Bắt Đầu LạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ