Chương 01: Đây là nghĩa trang

2.1K 31 3
                                    

Trở lại với Quyển Hai của Huyến Lạn Anh Hào, chương đầu có vẻ hơi nặng nề cho ngày đầu năm nhỉ... Mỗi cái mấy truyện mình muốn up đợt này đều đang trong không khí từa tựa thế này. Dù sao thì chúc mọi  người Tân Sửu vui vẻ nhé.

.

.

.

"... Ông Hoàng Thanh Hà, thủ tướng thứ 17 của đế quốc, điều trị không có kết quả, sau khi chết não 37 ngày đã qua đời tại bệnh viện đệ nhất của đế quốc tại thủ đô vào đêm qua, hưởng thọ 53 tuổi..."

Biên tập viên vô cùng đau thương báo tin cùng với điệu nhạc mặc niệm.

"Bà Giang, nguyên phó thủ tướng thay quyền thủ tướng, sáng nay đã chủ trì lễ tang của cố thủ tướng Hoàng Thanh Hà và phát biểu điếu văn, bà cam đoan sẽ tự mình tìm ra chủ mưu vụ khủng bố làm nổ văn phòng thủ tướng, chiến đấu chống lại sự ngạo mạn này, bảo vệ an toàn cho nhân dân đế quốc..."

Tổng tư lệnh căn cứ, thiếu tướng Giang Dương, con trai cả của tân thủ tướng và tư lệnh cao nhất của quân đội, thô bạo ném ly thủy tinh vào TV, màn hình đáng thương hoàn toàn im bặt sau khi bay ra một làn khói xanh. Anh đấm một nhát xuống giường, cuộn người thành tư thế mất tự nhiên, cõi lòng trống rỗng mông lung.

Máy liên lạc của anh vang lên, đó là kênh của trung tá Trình Diệc Hàm.

- Đây là nghĩa trang.

Anh nhận cuộc gọi.

Người ở đầu dây bên kia vì không nghe thấy hai tiếng quen thuộc "Giang Dương" mà ngạc nhiên một chút, sau đó Trình Diệc Hàm nói:

- Là nhầm số hay là anh nhầm lẫn?

- Anh là sai lầm. – Giang Dương cuộn người trong chăn, buồn bực bảo – Nếu có thể biết trước kết quả như thế này, anh tình nguyện trở thành công tử bột trong mắt người khác! Anh nghĩ bây giờ họ đang cảm thấy hối hận vì đã tiêu tốn nhiều thời gian vào anh đến như vậy...

Trình Diệc Hàm trầm mặc một lát:

- Xem ra ngài đã biết việc thủ tướng qua đời và bác gái nhậm chức...

- Anh còn biết nhiều hơn như vậy. – Giang Dương hạ giọng gầm gừ - Điều này có nghĩa là anh phải dùng phương thức phủ quốc kỳ (*) để giao ra quyền lực trong tay nhằm cân bằng lại vinh quang mà Giang gia vô tình có được, gặp quỷ, thật sự là chuyện trớ trêu nhất, cha mẹ vĩ đại của anh dùng hai mươi bốn năm trời để bồi dưỡng một cừu non tế thần, anh đã được đóng dấu tím đã qua kiểm dịch, anh biết điều đó rồi!

- Thủ tướng và nguyên soái vừa mới gọi điện, hy vọng ba ngày sau, khi huấn luyện kết thúc, ngài có thể mang cộng sự mới của mình về thủ đô. – Trình Diệc Hàm cẩn thận kiềm nén đau thương trong lòng, khách quan nói.

Giang Dương cười lạnh:

- Không, anh chọn ngồi lên chuyến xe đi thẳng đến lò mổ.

- Giang Dương!

- Diệc Hàm, anh không muốn nhận ánh mắt thương hại và sự khích lệ giả tạo của những người đó, không muốn dùng tôn nghiêm của bản thân làm câu chuyện trà dư tửu hậu của người khác, em biết đấy. – Giọng nói của Giang Dương nghe có vẻ khàn khàn – Ba ngày sau, một mình anh đi.

[HOÀN || Huấn + Đam || Edit] HUYẾN LẠN ANH HÀO (2): TRIÊU TRIÊU MỘ MỘNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ