Susanoo khóe môi giựt giựt, nhìn Waka và Benkei sau khi kêu gọi chủ tiệm dậy rồi thì đi mất. Để lại một mình cô với cái anh chàng chủ tiệm xe đẹp trai này.
Nhắc lại, anh ta đẹp trai vờ lờ.
Susanoo cúi đầu xuống:
"Thành thật xin lỗi anh vì đã làm phiền vào giờ này, thành thật xin lỗi ạ."
Shinichiro có chút mệt mỏi với việc Benkei quá tùy hứng nhưng cũng bày tỏ rằng không có vấn đề gì, anh không thể la mắng một cô gái đang gặp khó khăn.
"Không cần xin lỗi, dù sao cũng chỉ mới đóng cửa cách đây không lâu lắm."
"Em cảm ơn ạ."
Susanoo một lần nữa cúi đầu nói lời cảm ơn. Cô cảm thấy ngày hôm nay cũng không quá tồi tệ, ít ra đây là điều may mắn nhất trong ngày, gặp được người tốt trong lúc khó khăn nhất.
Shinichiro nhìn cô bé trước mắt, với thái độ rất hiền hòa, anh cươig nói:
"Nhìn em chắc là đã vất vả lắm rồi nhỉ?"
Susanoo cúi xuống nhìn bản thân, bởi cô đã chạy ngoài đường cả ngày nên trên người toàn mồ hôi và bụi bặm.
Không đến mức lôi thôi, nhưng Susanoo cảm thấy cả người ngứa ngáy khó chịu. Dùng một từ thôi, nhìn cô "dơ" quá.
"Ema! Nhờ tí nào!!"
Susanoo nghe tiếng Shinichiro gọi ai đấy, phản ứng đầu tiên là ngước nhìn anh nghi hoặc.
Rất nhanh, một cô bé xinh đẹp như người ngoại quốc xuất hiện. Cô bé ấy hai tay chắp sau lưng, tò mò nhìn Susanoo.
"Có chuyện gì sao?"
"Ema, dẫn chị ấy đi tắm rửa chút xíu đi."
Susanoo giật mình, có phần bối rối vội vã xua tay:
"Làm sao được, không cần đâu, sửa xe rồi em sẽ về nhà liền ấy mà. Không thể làm phiền gia đình anh như thế được."
"Không phiền như thế đâu, anh cũng không biết xe em sửa bao giờ mới xong. Em cứ sửa soạn bản thân đi. Đã tám giờ tối rồi, tắm trễ sẽ bệnh đấy. Ema giúp sạc pin điện thoại luôn nhé."
Susanoo mắt lưng tròng nước mắt, tay che miệng xúc động nhìn Shinichiro.
Người gì đâu mà như thiên sứ vậy nè trời, anh tốt bụng y chang con rể của má em. Ôi mẹ ơi, lẽ nào tình yêu của cô đã tới thật rồi sao?
Anh ơi, mình cưới nhau đi áu áu!
"Được rồi, không cần nhìn anh bằng ánh mắt đó đâu. Dù sao cũng là Benkei và Waka đưa em tới."
Shinichiro cười gượng, thành thật mà nói là ánh nhìn của con bé làm anh nổi da gà đấy.
Ema dẫn Susanoo tới phòng tắm công cộng, cô bé có đưa cho cô một bộ đồ gồm áo thun và quần lửng, còn có một cái khăn tấm. Về đồ lót, điều này hơi khó xử nên Susanoo quyết định mặc cũ, dù gì cô cũng phải về.
Sữa tắm và dầu gội thì cô mua ở bên ngoài, không quá đắt. Ema bảo chỉ dẫn cô đến đây để bảo đảm an toàn cho Susanoo thôi chứ không vào trong đấy, cô bé sẽ ngồi ngoài này chờ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tokyo Revengers] [END] Shipper
FanfictionSusanoo là một cô gái không sợ chết, gan to bằng trời và thiếu nhạy bén với nguy hiểm. Là một con nhỏ giao hàng luôn tìm chết. Giống như khi nhìn thấy Izana buồn đời đứng ở cây cột đèn xanh đỏ, Sasanoo tỉnh bơ đưa ly nước qua. "Uống coconut cho đỡ b...