CHAP 25

761 49 4
                                    

Lan Ngọc gọi taxi và đi về nhà mình , vào đến nhà cô chẳng thèm vào trong chào hỏi bố mẹ mà chăm chăm đi đến nơi đỗ xe lấy xe mình rồi lái đi , cô lái xe đến nhà hàng của chú và tiếp tục ở đấy chờ đợi , hy vọng lát nữa Thuý Ngân sẽ đến làm việc .

Lan Ngọc cứ thế mà chờ cho đến 2h chiều , Thuý Ngân thật sự không đến .

" Lan Ngọc , Thuý Ngân chắc không đến đâu , con tìm nó có chuyện gì thế ??? "

Chú Luật không hề hay biết gì về mối quan hệ của hai người , chú nghĩ cả hai chỉ là bạn bè thân thiết .

" Cháu về đây " Lan Ngọc lắc đầu

Cô đeo túi xách lên vai rồi rời đi , cô không dám nhìn chú bằng đôi mắt đỏ hoe của mình , sợ chú lại hỏi thì không biết phải trả lời thế nào ?

Lan Ngọc tiếp tục lái xe đi loanh quanh khắp thành phố , cũng chẳng biết phải tìm ở đâu nữa bây giờ , những nơi Thuý Ngân hay đến chỉ có bao nhiêu đó , cô cũng đã tìm cả rồi .

Rốt cuộc thì Thuý Ngân đã đi đâu ? có khi nào Thuý Ngân sẽ không bao giờ trở lại không ? không được đâu , sao cô có thể sống nổi chứ ?

Lan Ngọc nhăn mặt , ngay chỗ ngực trái của cô lại nhói lên , cô nắm tay lại đánh vào nơi đau ấy vài cái :

" Thuý Ngân !! Chị đang ở đâu vậy ? "

------------------------------------------

Cả ngày hôm nay cô đã đi cùng Minh Triệu , em ấy đã an ủi cô rất nhiều và đã cho cô một vài lời khuyên hữu ích , đưa cô đến mọi nơi để cô không còn thấy buồn nữa , bây giờ cũng vậy , cả hai đang tản bộ ở một bãi cỏ ven sông hóng gió , không ai nói với ai lời nào , chợt Thuý Ngân thở dài một tiếng , Minh Triệu nhìn cô bằng đôi mắt rưng rưng muốn khóc , cậu muốn ôm cô , cậu đã chịu đựng không được rồi , nghĩ là làm liền , Minh Triệu vòng tay qua ôm Thuý Ngân an ủi .

" Chị không sao đâu " thấy Minh Triệu tự nhiên ôm mình , Thuý Ngân vội vàng đẩy ra , Lan Ngọc mà biết được thì chết chắc cho xem .

Nét mặt Minh Triệu hiện rõ lên sự hụt hẫng , cô im lặng không nói gì , cả hai cùng tiếp tục đi .

" Thuý Ngân , chị có định về nhà không ??? "

" Chắc ... có !! Nhưng bây giờ thì vẫn chưa muốn về "

" Chưa muốn về sao ? vậy em đưa chị đến nơi này "

Minh Triệu nắm tay cô rồi kéo đi trở về xe , em ấy lái xe đến một quán bar lớn rồi dừng lại .

" Vào thôi "

Tiếng nhạc bên trong xập xình xập xình , đáng liên hồi vào lồng ngực khiến Thuý Ngân khó chịu , từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ dám đặt chân đến mấy nơi như thế này , lần đó có vô tình bước vào là vì Lan Ngọc .

Minh Triệu kéo tay cô đến một chiếc bàn nhỏ ở góc khá riêng tư , Minh Triệu bảo với anh nhân viện phục vụ đem ra một chai rượu với cái tên gì gì đó , Thuý Ngân cũng không rành cho lắm .

Ôi cái tiếng nhạc quá to nghe thật khó chịu , vậy mà xung quanh thấy mấy con người kia ăn mặc mỏng manh , cứ vừa uống rượu vừa lắc lư , lắc lư .

[ Ngọc Ngân ] YÊU PHẢI ĐỒ NGỐC Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ