Chap 51 : JUNGKOOK LÀ NGƯỜI CỦA TAO

7.9K 558 52
                                    

Leno cẩn trọng nhìn người con trai trước mặt.

Jungkook lớn hơn con bé tận chín tuổi.

Leno năm nay chỉ vừa tròn bảy tuổi nhưng ẩn trong thân hình nhỏ bé ấy lại là một tâm hồn rắn rỏi.

Leno nhìn gương mặt tái xanh của Jungkook, con bé nhận thấy được cậu không hề nói dối.

"Tôi không nghĩ rằng tôi giúp được anh đâu, anh thử nhìn phía ngoài xem! Có khả năng không?"

"Anh có kế hoạch vào cuối tháng rồi, chỉ cần em đồng ý giúp là được"

"Được, nhưng chỉ một lần thôi, đừng để bị bắt vào đây lần nào nữa"

Jungkook mỉm cười nhìn đứa trẻ trước mặt, nếu được cậu thật sự muốn đưa Leno đi cùng.

Cậu mong con bé sẽ hạnh phúc.

...

Thời gian thuyết phục Leno cũng đã lâu nên lúc này Jungkook cần phải trở về ngay.

William chắc chắn sẽ không ở lại buổi tiệc đó quá 2 giờ đồng hồ vì hắn thích Jungkook hơn buổi tiệc.

Nhìn đồng hồ, Jungkook lập tức đứng dậy rời khỏi phòng.

Cậu vẫn còn cảm thấy choáng, những bước chân không vững vàng của cậu chạm lên sàn.

Chẳng rõ căn bệnh ấy đã đi đến giai đoạn nào nhưng Jungkook dạo gần đây rất hay mệt.

Điều đó thật đáng lo ngại cho khả năng thành công của lần chạy trốn vào cuối tháng.

Sau một hồi chật vật thì cuối cùng Jungkook cũng về đến phòng, cậu ngã lưng ra giường, điều duy nhất Jungkook cần làm bây giờ chính là giữ sức khỏe tốt.

Đúng như suy đoán, Jungkook vừa ngã lưng xuống chưa được bao lâu thì tiếng mở cửa vang lên. Không cần phải nghĩ cậu cũng biết ai đang đến.

Cơ thể của William tỏa ra mùi hương của rượu và tinh thần của hắn lúc này không mấy tỉnh táo. Có vẻ hắn đang say.

Đây không phải lần đầu William trong tình trạng này nhưng là lần đầu hắn không đi tắm trước lúc gặp Jungkook.

Jungkook dùng ánh mắt khó chịu đặt lên người hắn.

William bây giờ không tỏ vẻ nghe lời nữa, Jungkook gần như hiểu được chuyện gì sắp xảy ra và chắc chắn nó gây bất lợi cho cậu.

William cười đểu, hắn đang dần lộ ra con thú dữ trong người.

Từng cúc áo được bàn tay to lớn dứt khoát cởi bỏ, chiếc áo vest khoác bên ngoài nhanh chóng được yên vị dưới sàn.

Phút chốc William đã nằm đè lên Jungkook. Hơi rượu nóng hổi của hắn trực tiếp phả vào mặt cậu, Jungkook khó chịu nhưng không đủ sức chống cự.

William dùng tay khống chế cậu mặc dù Jungkook chẳng còn sức vùng vẫy.

"Hôm nay cho anh đi, anh nhịn lâu lắm rồi"

"Không, tôi mệt"

"Em lấy lý do khác đi, lý do này đã quá quen thuộc rồi"

William bỏ qua lý do của Jungkook. Cứ mỗi lần hắn đụng vào, Jungkook đều sẽ nói như thế, hắn biết mọi lần trước là giả nhưng lại không biết lần này chính là thật. 

VKOOK: ÔNG TRÙMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ