Chapter 37: Trở về bên anh

159 1 0
                                    

- Bố, con không đồng ý!

- Ta chỉ thông báo, không phải hỏi ý kiến!

- Rốt cục, có bao giờ bố xem con là con gái chưa?

- Hay bố chỉ xem con là con rối, là công cụ để bố mang ra trao đổi làm ăn?!

- Đúng, mày chỉ là con rối thôi. Mày là con hoang, tao tử tế với mày đến thế này đã là nhân nhượng lắm rồi. Đừng có hành động ngu xuẩn!

Amie khuỵu xuống mà gào khóc. Mẹ cô mất khi cô chưa tròn 18 tuổi, bố là người thân duy nhất của cô vậy mà lại không công nhận mà ghét bỏ, ruồng rẫy. Nhiều lúc cô tự hỏi, giàu có để làm gì, cô chẳng cần những thứ phù phiếm đó! Cô chỉ ước mình được sinh ra trong gia đình bình thường, khổ cực một chút cũng không sao, chỉ cần yêu thương nhau là đủ. Nhưng..ông trời lại hết lần này đến lần khác muốn trêu ngươi cô đúng không.

Bên này Lee Jae Hyuk cũng vô cùng tức giận khi biết tin An gia đã từ hôn, trách ai được, họa phong lưu của hắn thì tự mà gánh lấy. Cục tức này thật nuốt không vào. Hắn gọi Alan đi uống rượu.

- Cậu xem, bố cậu lại ngang nhiên hủy bỏ hôn ước thế kia..

- Cái này không phải tại cậu ư? Phong lưu còn không biết thu dọn sạch sẽ, để lại hậu quả. Trước mắt để mọi chuyện lắng xuống rồi hẵng nhắc lại cái hôn ước kia.

..............

Nằm cuộn mình trong chăn, Amie thất thần suy nghĩ chẳng thể chợp mắt. Jeon Jung Kook có ý đồ gì lại sao lại muốn lấy cô? Liệu anh có thực sự yêu cô không? Có thể chấp nhận một đứa con gái đầy thiếu sót? Đến thứ quý giá nhất cũng không còn...không?

Vì đêm qua trằn trọc mãi đến gần sáng mới chợp mắt được, vậy mà mới 8h bên ngoài đã vọng vào tiếng gõ cửa. Amie khó chịu ngồi dậy, với lấy chiếc áo choàng khoác ngoài chiếc váy ngủ lụa trắng mỏng tang, ra mở cửa.

- Anh...anh...đến đây làm gì? - vẫn đang lim dim mơ màng, nhìn thấy người trước mặt mọi dây thần kinh cảm giác như được đánh thức, Amie tỉnh người lắp bắp hỏi.

- Bố chưa nói với em sao? Đương nhiên anh sang đón hôn thê đi ăn sáng!

- Này..anh đừng tùy tiện như thế, ai là hôn thê của anh chứ?

- Em biết rõ mà, thôi mau thay đồ đi anh dẫn em đi ăn.

- Không việc gì tôi phải làm theo yêu cầu của anh cả!

Cô vừa nói vừa đẩy Jungkook ra đóng cửa lại, đương nhiên không thể nhanh hơn anh được, Jungkook đẩy mạnh cửa bước vào trong, mất thế cô loạng choạng toang ngã người về phía sau, Jungkook vội đưa tay đỡ lấy eo cô mà ôm vào lòng.Khuôn mặt cô áp chặt vào vòm ngực săn chắc của anh, đột ngột rơi vào bất động, cảm nhận hơi ấm hòa quyện cùng mùi hương nam tính, thanh khiết, dễ chịu và rất ấm áp, hai má đã ửng hồng, nhất thời không biết phản ứng ra sao, như đã quan sát toàn bộ diễn biến, anh giả bộ ho khan vài tiếng rồi nói.

- khụ..khụ...sao nóng lòng muốn ôm anh đến thế sao?

- Không..không có. Chẳng qua vì bất ngờ thôi. * Amie ngượng ngùng luống cuống buông ra mà ấp úng bao biện.*

FIC ( JK X GIRL ) | ONIRIQUE Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ