Hyunsuk không kể cho người bạn tâm giao tri kỉ duy nhất của mình, Jihoon, về những nỗi buồn của mình, bởi từ lâu cậu đã vùi lấp chúng vào ca từ, vào những nốt trầm bổng, nhiều đến nỗi ngột ngạt cả studio.
Quán ison được Hyunsuk lập ra ban đầu không phải là ison. Hyunsuk cũng ngờ nghệch, không biết ison nghĩa là gì, chỉ vì hôm đó đọc thấy cái tên này trên mạng, nghe bảo là sao chổi thế kỷ, nghe oai quá nên đặt thôi.
"Ủa thế ban đầu anh định đặt tên là gì?"
Mashiho, Asahi, Yedam và thành viên bất đắc dĩ được Hyunsuk dẫn về, Jihoon, chúm tụm lại bàn tròn ở giữa quán chờ đợi câu trả lời từ Hyunsuk.
"7CHILL."
Cả đám ồ lên ngoài sự mong đợi của Hyunsuk, cậu trố mắt tròn xoe ngạc nhiên.
"Trùng hợp ghê, bây giờ bọn mình trừ Jihoon ra thì cũng có bảy người." Mashiho giơ tay đếm qua rồi nói.
"Nhưng anh chưa từng nghĩ sẽ có ngày không có Jihoon bên cạnh mình, nhưng giờ nó là ison mà." Hyunsuk đáp.
"Thôi đừng văn vở, anh có biết gì về ison đâu." Jihoon bĩu môi.
Yoshi từ quầy pha chế bước đến, đặt xuống giữa bàn ly cocktail màu cam pha vàng, thành ly còn trang trí thêm lát cam, chưa gì cả bọn đã ngửi thấy mùi vị ngọt ngào.
"Hôm nay lại có món mới hả?" Mashiho đưa mắt nhìn Yoshi.
Cả bọn cũng chuyển ánh nhìn từ ly cocktail sang khuôn mặt không mấy để tâm của Yoshi đầy bâng khuâng. Yoshi chỉ gật đầu đáp lại mấy cặp mắt đang nhìn mình rồi quay vào trong quầy, vừa đi vừa tháo bỏ tạp dề.
Là ly cocktail thứ bao nhiêu, Yoshi cũng không rõ, chỉ biết rằng mỗi khi ôm lấy một nỗi niềm gì đó, cậu lại làm một ly cocktail để miêu tả về nó. Chua cay mặn ngọt, bao nhiêu mỹ vị trên đời, Yoshi dùng để miêu tả cho nỗi đau của mình, của riêng mình.
"Lại như mọi khi hả mấy đứa?" Hyunsuk nhỏ giọng hỏi.
"Chắc vậy, hôm nay chắc là nỗi buồn cam vàng." Yedam tặc lưỡi.
Yedam vừa dứt câu, Yoshi đã cầm chìa khoá xe từ quầy pha chế lượn qua cả bọn, thả giọng trầm bảo không cần đợi cửa, tiếng chuông ở cửa cũng vang lên như mọi khi. Asahi điềm nhiên, không nói lời nào, cứ thế đi thẳng lên tầng trên.
"Ơ kìa? Sao bỏ đi hết vậy? Lại suy nghĩ ra được gì để viết hả?" Hyunsuk nói vọng khi Asahi đã đi đến đầu cầu thang.
"Cocktail vàng cam, cam vàng." Asahi lẩm bẩm.
Yedam, Mashiho còn lạ gì những con người có cung bậc cảm xúc bất thường như tác giả mạng Asahi và bartender Yoshi nữa. Cũng vì nội tâm được khai thác triệt để mà đã có biết bao nhiêu quyển tiểu thuyết ra đời bằng ngòi bút của Asahi và số ly cocktail gây thương nhớ không đếm xuể của Yoshi ở ison.
Jihoon chỉ biết lắc đầu chịu thua.
Thật ra ai ở ison cũng có cho mình những cách giải tỏa cảm xúc và nuôi dưỡng cảm xúc khác nhau, dù vậy thì cuối cùng họ vẫn có chung một đáp án rằng buông bỏ hoặc níu giữ.

BẠN ĐANG ĐỌC
Blue tequila.
FanfictionNgười ta thường nói tên mình cho bartender biết để họ có thể nhớ khẩu vị của mình hoặc có nhiều ý nghĩa sâu xa hơn, như một cuộc gặp gỡ đặc biệt hơn cho lần sau chẳng hạn. Haruto gật gù với cái tên không mấy ấn tượng rồi lặng lẽ bước vào trong phòng...