Tiếng cửa kính vỡ ào rất lớn ở tầng trệt, Jeongwoo giật mình ngồi dậy chưa kịp phản ứng gì thì đã thấy Haruto nhảy từ trên giường tầng xuống, chửi thề một tiếng, nhanh chóng chạy xuống tầng trệt, Jeongwoo bất giác cũng chạy theo.
Khung cảnh trước mặt khiến Haruto phát điên, nó cáu gắt đi vào bếp cầm lấy cây ống thép to tướng ở kho.
"Mẹ nó, bọn mày đùa gì thế?"
Đám người hôm trước, hôm nay đập vỡ hết hai ô cửa kính lớn ở ison, đập vỡ cả cái bảng đèn led ison treo ở bức tường giữa quán, những mảnh thuỷ tinh vương vãi khắp sàn nhà, bàn ghế ngả nghiêng lộn xộn.
Jeongwoo nép đằng sau Haruto, chỉ biết khẽ níu lấy vạt áo cậu.
"Không làm vậy thì con rùa rụt đầu như mày có chịu xuất hiện không? Mày thì ngon rồi, hai năm nay sống ổn thoả quá nhỉ? Bọn tao có thằng vừa ra tù hôm trước vì bị mày bán đứng đó, mẹ nó, thằng chó."
Hắn nói rồi đi lại đấm vào mặt Haruto một đấm rõ đau, nhưng cậu quen với cảm giác này quá rồi, cậu chỉ nhếch môi cười rồi giơ tay chạm vào vết máu đang rỉ ra từ khoé môi. Jeongwoo đứng phía sau sợ đến xanh mặt, chỉ dám nhỏ tiếng hỏi có sao không. Haruto không trả lời, đẩy Jeongwoo về phía sau lưng mình.
"Đáng lẽ ra tao phải bẻ gãy tay mày."
"Bẻ đi. Chết tiệt! Làm những gì tụi mày muốn rồi kết thúc ở đây đi!" Haruto gằn giọng.
Nó chẳng muốn đôi co nữa, cũng chẳng muốn nói gì, nó chỉ muốn mọi thứ chấm dứt. Nếu là nó lúc trước, chắc lại bán mạng cầm lấy ống thép trên tay nhào đến xử từng thằng một, nhưng giờ sau lưng nó có Jeongwoo, có cả ison. Nó chỉ biết nắm ngày càng chặt ống thép trên tay, chịu đựng cơn đau thể xác và tinh thần nó.
"Vậy mày lời rồi."
Hắn cầm lấy chai rượu soju trên bàn đánh vào đầu Haruto, cậu theo phản xạ mà nhắm mắt, hai tay dang rộng đỡ cho Jeongwoo ở phía sau. Nhưng chai rượu soju chưa kịp đến thì một chai soju khác đã đánh thẳng vào đầu hắn vỡ vụn, hắn ôm lấy đỉnh đầu be bét máu cùng rượu chạy dài trên má mình.
"Bọn mày cút hết cho tao!" Yoshi hét.
Một chai soju vào đầu làm hắn choáng váng lùi về sau vài bước. Cả bọn chạy tới bên cạnh Haruto và Jeongwoo.
"Mẹ kiếp, bọn mày xem nó như anh em, rồi sẽ bị nó bán đứng, giống như bọn tao thôi!"
"Mẹ kiếp, gọi nó là anh em rồi đánh gãy xương sườn nó, anh em gì cái lũ bọn mày, cút!" Hyunsuk giật lấy ống thép trên tay Haruto đánh xuống bàn, đưa thẳng đầu ống về phía hắn, lớn tiếng quát.
Đám người đó rời khỏi để lại ison một mớ hỗn độn, Haruto chỉ biết đờ người ra đó, mặc cho Jeongwoo đang lau lấy vết thương ở môi.
Asahi và Mashiho nhanh chóng dọn dẹp những mảnh thuỷ tinh, lần này đến hai ô cửa kính to đùng bị đập vỡ, thêm cái bảng hiệu ison đèn led màu tím ưa thích của Hyunsuk. Cả người Hyunsuk như rực lửa, lần đầu mọi người nhìn thấy Hyunsuk như thế, trước giờ Hyunsuk chưa từng nặng lời với ai, dù chỉ một lần. Mái tóc mullet xanh rêu và hàng chân mày rậm làm Hyunsuk trông đáng sợ hơn gấp trăm lần.

BẠN ĐANG ĐỌC
Blue tequila.
FanfictionNgười ta thường nói tên mình cho bartender biết để họ có thể nhớ khẩu vị của mình hoặc có nhiều ý nghĩa sâu xa hơn, như một cuộc gặp gỡ đặc biệt hơn cho lần sau chẳng hạn. Haruto gật gù với cái tên không mấy ấn tượng rồi lặng lẽ bước vào trong phòng...