•10

754 86 9
                                    

Sau khi dùng bữa tối và dọn dẹp cùng nhau, Nanami và Gojo tiễn cô đến trạm tàu, Gojo ở lại nhà anh thêm một ngày nữa để quan sát sức khỏe của anh, đến sáng sớm mai anh ta mới rời đi.

Lúc quay trở về Nanami hỏi Gojo: " Cậu có cảm nhận được gì kì lạ không?"

" Tôi đợi cậu mở miệng thôi." Gojo tay đút túi quần, dáng đi khom khom đặc trưng: " Cậu nên quan sát kỹ đi thì hơn."

" Ừm, tôi biết rồi."

" Nhưng là ai vậy nhỉ?"

" Tôi nghĩ tôi biết là ai rồi." Nanami trầm ngâm.

" Vậy thì cậu giúp cô ấy giải quyết đi nhé!" Nói rồi anh ta đi về phía phòng ngủ cho khách, xoa xoa cái bụng no căng: " Cô ấy nấu ăn ngon ghê đấy!"

Sáng hôm sau điều làm cô bất ngờ là tin nhắn đột ngột đến của Nanami san. Cô không tin vào mắt mình liền bảo Leim đang vẽ tranh bên cạnh nhéo vào má mình một cái.

Rõ đau nhưng tin nhắn trong điện thoại không có biến mất, anh bảo anh đến đón cô về.

Leim nhìn dáng vẻ phát ngốc của cô thì chép miệng nói: " Cậu thảm thật."

Chưa bao giờ cô mong mình có thể tan trường sớm như thế này, cô muốn gặp anh. Dù chỉ là một ngày, một đêm hay một giờ không nhìn thấy Nanami là cô đã thấy nhớ. Có điều nỗi nhớ này của cô vẫn còn nằm yên trong lòng không dám nói ra...

Vẽ tranh khiến cho thời gian trôi qua một cách nhanh đến bất ngờ, thêm năng lượng anh mang đến mà cô hoàn thành bài vẽ nhanh nhất lớp và được về sớm.

Cô rời khỏi lớp học, đứng trước cổng trường đợi anh như đã hẹn trong tin nhắn.

Trời hôm nay xanh ngắt, đứng dưới tán cây mát rười rượi lòng cô bỗng thấy bồn chồn, mong chờ khoảnh khắc vạt áo anh phấp phới, mái tóc mềm mại dưới ánh mặt trời mà trở nên lấp lánh của Nanami.

Có điều người đang đứng trước mặt cô ngay lúc này làm cô thấy khó chịu.

Lại là anh ta, gã mắt xám lần trước đã thô lỗ với cô. Từ lần đó cô càng không có thiện cảm nào với anh ta.

Anh ta đứng chắn tầm mắt của cô: " Tôi đến để xin lỗi." Anh ta nói với vẻ gượng gạo.

" Tôi không sao đâu, lần sau đừng như vậy là được rồi." Cô có chút khó chịu khi anh ta cứ đứng chắn ngang tầm mắt cô, với chiều cao của anh ta làm sao cô có thể trông thấy Nanami được đây.

" Nếu vậy cậu có thể giúp tôi một việc không?" Anh ta cười hỏi.

Cô đưa mắt nhìn.

" Tôi biết cậu giỏi về phần màu sắc, tôi không tốt mảng nhìn màu lắm. Cậu giúp tôi chỉnh được không?"

" Cậu có ảnh chụp không?" Cô hỏi.

" A tôi quên chụp rồi nhưng nó nằm trong lớp thực hành của ngành tôi. Gần đây lắm."

" Vậy thì thành thật xin lỗi cậu, có người đến đón tôi rồi. Nếu cậu không gấp có thể gửi bài sang cho Leim, cô ấy giỏi hơn tôi nhiều. Tôi nghĩ cậu có số của cô ấy, cô ấy khá ngoại giao."

[ JJK ] ONLY U ( Nanami Kento x Reader)- Fanfiction- bluedazeeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ