chương 12

4.8K 601 84
                                    

Trong khi vẫn còn ngỡ ngàng về tuổi thật của Taiju thì Takenichi chợt nhớ rằng mình vẫn chưa thông báo gì với Shinichirou.

'Trễ luôn cả chuyến tàu tiếp theo rồi!'

Takemichi đưa tay lên trán vuốt tóc thở dài, Taiju đứng đằng sau cảm thấy khó chịu trước vẻ mặt này của cậu, hắn thích nhìn cậu cười hơn, hắn cũng không hiểu sao hắn lại có những suy nghĩ kì quặc này nữa, chỉ là hắn thấy cậu cười rất đẹp... 'Vớ vẩn chỉ là một thằng đực rựa thôi tại sao tao phải quan tâm!'

Hắn bước đến trước mặt cậu, trừng mắt làm cậu cứng người, hắn vốn đã có vẻ mặt đáng sợ rồi mà còn liếc cậu như này nữa thì sao mà dám hó hé gì nữa!

"Mày-.......Anh có muốn..đi ăn Shiruko không.." (là một loại chè làm từ đậu đỏ Azuki ở Nhật Bản)

Takemichi tròn mắt ngạc nhiên nhìn tên to con trước mặt, 'chè?Tại sao lại là đi ăn chè hắn thích món này à?!'

Mà tại sao lại nói với cậu làm gì nhỉ?, muốn cậu đi ăn chung à hay tên này tính kêu đàn em đánh úp cậu?!! Sợ vãi!!!

Nhưng nghĩ lại thì nếu muốn thì hắn tự tay giải quyết cậu cũng được mà cần chi đàn em? Nếu hắn thật sự chỉ muốn đi ăn chè thôi thì cậu sẽ có cơ hội tiếp xúc với hắn, có thể thay đổi dần được suy nghĩ bạo lực của hắn thì sao! Hakkai sẽ không phải đâm hắn và Yuzuha cũng không phải chịu khổ nữa!

Hắn nhìn Takemichi đứng suy nghĩ gì đó mà có chút lo lắng, vì hắn sợ cậu sẽ từ chối. Hắn vốn là một người luôn coi vũ lực là thứ giải quyết vấn đề nhanh nhất, luôn dùng sức mạnh của bản thân để khuất phục mọi đối thủ, kể cả là với gia đình của hắn. Nhưng dường khi nhìn vào chẳng trai với đôi mắt xanh thẳm như mặt biển lặng kia thì hắn lại không muốn ép buộc người cậu, hắn không muốn cậu chối bỏ hắn, thật kì lạ.

Hắn cúi đầu nhìn cậu như nhìn một con hamster lông xù nhỏ nhắn đang đưa tay vuốt cằm trông thật ngộ nghĩnh.

Takemichi ngước nhìn Taiju xong lại thở dài sắp tới cậu sẽ phải thường xuyên gặp tên này đây, cậu cầm điện thoại lên bấm số gọi cho Shinichirou.

"Hôm nay em nghỉ buổi sáng nhé, em sẽ đến vào lúc trưa"

[Sao thế? Em gặp chuyện gì à!?]

"À không việc cá nhân thôi, gặp anh sau nha"

Takemichi quay lại nhìn Taiju, hắn nãy giờ vẫn đứng im tại chỗ nhìn chằm chằm vào lưng cậu nãy giờ.

"Cậu muốn ăn ở đâu, tôi chả biết quán chè nào quanh đây"

Lần đầu tiên Taiju cảm thấy hào hứng khi nghe lời đồng ý từ một người con trai như thế này. Hắn không thể khống chế tiếng tim đập loạn xạ trong lòng ngực được, nhưng rồi bỗng có tin nhắn gửi đến, hắn nhìn vào điện thoại rồi trầm mặt thất vọng, Taiju nhìn takemichi rồi lên tiếng:

"Tôi vừa nhớ ra có một việc quan trọng cần làm, nên..."

Takemichi mướn mày nhìn hắn. 'Nếu có việc bận thì đi đi sau lại làm vẻ mặt ủ rũ đó thế, bộ hắn thích chè đậu đỏ đến mức thế sao???'

[Alltake] thêm một lần nữaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ