"Đám bắt nạt các người đừng hòng đưa anh ấy đi đâu cả!"
"Hả!! Cô là ai mà dám nói vậy?!"
"Takemichi sẽ đi với tôi cô cứ tiếp tục ngồi đây mà học những thứ chán ngắt kia đi!"
"×$-#0'π'×÷'¥'{¥¶¶×!!!"
Đây thật sự đúng là một sai lầm, chỉ vì cậu mà bây giờ cả trường đây xúm lại hóng chuyện, từ học cho tới giáo viên đều ở đây chứng kiến màn tranh cãi nảy lửa của 2 tên bất lương trường khác và 1 nữ sinh dáng vẻ nhỏ nhắn nhưng lời nói lại kiên định có chút đanh thép.
Mọi chuyện bắt đầu từ sáng nay, khi cậu ghé qua nhà Hinata như mọi lần.
----
Vì hôm nay là ngày Shinichirou đi mua thêm phụ tùng cho cửa tiệm nên cậu được nghỉ và cậu đang trên đường đến nhà Hinata. Cậu và gia đình cô đã quá thân quen với nhau rồi nên chuyện cậu hay được mẹ Hinata nhiệt tình chào đón đến nhà họ chơi mỗi khi rảnh rỗi là chuyện hết sức bình thường.Đến cha của cô, ông Tachibana cũng không thể đuổi hay tỏ thái độ với cậu được vì nóc nhà và con gái lúc nào cũng ngầm cảnh cáo ông bằng những ánh mắt trìu mến nên ông cũng chỉ đành nhắm mắt bỏ qua.
Và cũng một phần là do khả năng buôn dưa lê với các bà nội trợ của cậu thật sự quá đỉnh kao. Dù cho bản thân chẳng biết chút gì về chuyện đi chợ hay nấu nướng nhưng với cử chỉ, giọng nói và tích cách dịu dàng, điềm tĩnh của 1 người trưởng thành của mình cậu đã dễ dàng chiếm lấy thiện cảm của những bà cô lớn tuổi(với mấy anh trai trẻ cũng dị :)) )
Vẻ ngoài hiền lành và sáng sủa của cậu cũng là 1 điểm cộng lớn, nếu mà nhà họ mà có con gái chắc chắn cũng sẽ yên tâm mà gả cho cậu.
Cũng vì lẽ đó mà bình thường khi không có ai ở nhà, chỉ có cậu và bà Tachibana nói chuyện rất vui vẻ khiến bà cảm thấy bớt tuổi thân vì quanh năm suốt tháng chỉ có mình bà là ở nhà lo cho chồng con.
"Chú lại chuyển công tác nữa sao ạ?"
"Ừm, vì công việc văn phòng ngày càng nhiều nên phải chuyển đi liên tục rất vất vả"
Takemichi cảm thán, quả nhiên là 1 người đàn ông tài giỏi và có trách nhiệm nhỉ. Bà Tachibana lại đi vào bếp một lúc, rồi đột nhiên la lên một tiếng.
"Ôi trời! Bác quên đưa bento cho con bé mất rồi!"
Bà ấy hoảng lên nhìn đồng hồ, sắp đến giờ ăn trưa mất rồi. Không biết nếu bây giờ đến trường thì liệu có còn kịp không đây.
Takemichi nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt bà thì liền hiểu được rắc rối của bà, cậu đi đến cầm lấy hộp bento.
"Cô cứ yên tâm đi ạ, cháu sẽ mang đến đưa tâm tay cho Hina"
Bà vốn không muốn làm phiền cậu, nhưng bà còn việc trong nhà nếu đi bây giờ chỉ sợ không làm xong cho đến tối nên đành nhờ cậy cậu.
"Thế thì phải làm phiền con rồi"
Cậu leo lên xe, tay cầm chắc hộp cơm, lên ga phóng đi. Vì thời gian gấp rút nên cậu đã dùng kĩ năng lạng lách trên đường, chạy nhanh qua từng cơn gió, kéo léo lách qua từng chiếc xe lớn nhỏ. Skill tốc độ kinh khủng, cậu lướt qua như 1 cơn gió.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Alltake] thêm một lần nữa
FanficTakemichi vì 1 lý do bí ẩn nào đó mà lại qua về tận 22 năm trước, nhưng lần này cậu dường như mất hết kí ức chỉ còn biết các sự kiện tương lai gần qua giấc mơ, cậu bắt đầu trên đường đi tìm lại các kí ức những lần du hành khác. Takemichi bây giờ là...