Đi một hồi cũng đến, Phượng thả hai người xuống rồi lái xe về nhà trong lúc Vương đang ngơ nhìn khung cảnh xung quanh thì Trường đã túm cổ cậu kéo vào nhà, anh vừa mở cửa chính ra thì hai hàng người giúp việc đã nghiêng người chào.
* Chào cậu chủ *
Anh mặc kệ lướt qua tất cả một cách nhẹ nhàng đi lên cầu thang và tiến về căn phòng cuối hàng lang, mở cánh cửa ra thì đã có một thân ảnh nhỏ bé đứng sẵn đợi trước cửa.
" chào anh Trường "_ Một cậu nhóc nhỏ đừng lễ phép chào anh.
" giải quyết người này giúp anh "_ Trường xoa nhẹ đầu cậu nhóc rồi anh túm lấy cổ áo của Minh Vương quăng thẳng vào phòng đồng thời đóng cửa lại thản nhiên rời đi.
" Ayy ya tên kia sao mà mạng bạo dữ vậy "_ Cậu do bị quăng đột ngột nên cũng không phản ứng được mà mất đà té xuống.
" hello em là Hải, anh tên gì "_ Rất nhanh cậu nhóc đó đã ngồi xuống đối diện Vương để bắt chuyện.
" ờ chào anh là Vương "_ Theo như Vương nhìn qua thì biết được Hải là thú giống mình vì cậu dựa hai đôi tai nho nhỏ và cái đuôi cong mượt kia.
" Ủa anh là loài gì vậy, em thấy lạ lạ "_ Chưa kịp để Vương nói gì Hải đã nhanh chóng đứng lên mà săm soi 2 đôi tai trắng của Minh Vương.
" nhột, là cáo tuyết "_Vương thấy hơi khó chịu nên đã nghiêng đầu sang 1 bên tránh né nhưng cũng không quên trả lời câu hỏi của Hải.
" ò anh đi theo em "_ Hải đã đứng phắt dậy cầm tay Vương kéo anh ra khỏi phòng và chạy đến một căn phòng khác.
Vương bị kéo đi đột ngột như thế thì cũng ráng chạy theo để đuổi kịp Hải, anh phải công nhận một điều là Hải tuy nhỏ nhưng chạy nhanh với khoẻ ghê.
Hải đẩy Vương vào một căn phòng chưa đồ cậu nhanh chân đi đến tủ đồ thứ 5 lấy một bộ quần áo đưa cho Vương.
" Của anh này "_ Hải.
" cái gì đây "_ Vương.
" đồ mới của anh đó anh thay ra đi "_ Hải.
Vương cũng đành gật đầu nhẹ nghe lời Hải vì đằng nào cũng là đồng loại với nhau cả mà nên cậu nghĩ rằng Hải không có ý đồ xấu, cậu cầm lấy bộ đồ cứ thế mà thay ra hình như là một chiếc áo sơ mi trắng cổ tàu và quần đen ôm sát, do tay áo dài nên cậu buộc phải sắn lên đến cổ tay cho đỡ vướng víu. Thay xong thì cậu bước ra đứng trước mặt Hải.
" Giờ thì anh đi theo em mau lên "_ Một lần nữa Hải kéo tay Vương mà chạy đi nhưng thay vì đi thẳng thì cậu nhóc lại kéo anh lên lầu đồng thời cũng đẩy anh vào căn phòng đầu tiên.
" Em xong việc rồi nha anh Trường "_ Hải nói xong đã đóng cánh cửa lại bỏ mặc Minh Vương trong phòng.
" Lại đây "
Một giọng nói trầm lịch lãm từ tôn phát ra làm cậu khẽ giật mình, cậu khôn ngoan mà từ từ tiến lại gần theo như lời người đó bảo. Khi cậu đã đứng yên tại vị trí thích hợp người đó mới từ từ lộ mặt. Ban đầu Vương tưởng là ai đó huyền bí lắm ai ngờ cũng là người mua cậu ban nảy mà tên gì nhỉ hình như là Xuân Trường.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đồ Ngốc [0608]
FantasyNgây thơ và ngu ngốc, 2 từ duy nhất để miêu tả con cáo Trần Minh Vương này ______________________________ Truyện mang tính chất không có thật và viết để thoả mãn bản thân nhưng cũng mong mọi người ủng hộ dài dài :333