Văn Hậu âm thầm mỉm cười một mình anh rời khỏi căn nhà ở khu ngoại ô trở lại khu đô thị thành phố anh liếc nhìn nơi này không khỏi ngán ngẩm nhìn những con nhân thú lượn lờ xung quanh đường không khỏi chướng mắt anh lại tiếp tục rít một hơi thuốc lá phả ra đầy xe.
" Um cậu đừng hút thuốc nữa được không tôi thấy khó chịu "_ Người tài xế cảm thấy khó chịu khi cậu liên tục cứ ngậm rồi lại khiến cả xe nồng nặc.
" Khó chịu sao "_ Hậu gác 2 tai lên thành ghế miệng vẫn nhả thêm 1 ngụm khó
" Khục..ừ "
" Vậy thì chịu đi anh đâu có quyền cấm tôi "_ Hậu.
" Nhưng ít nhất cậu hãy nhả khói ra xe hộ tôi chứ "
" phùuuu vậy sao? Nên nhớ cậu đang làm công ăn lương đấy trật tự đi "_ Cậu tiếp tục phà tiếp 1 hơi nhưng lần này lại thổi vào ngay mặt người tài xế.
" Tôi có thể trật tự nhưng mong anh ý tứ hành vi của mình "
" Hành vi của tôi thì sao hả? Này Duy Mạnh nên nhớ tôi là người có quyền lực nhưng thế nào cậu có tin một câu lệnh của tôi là cậu vô gia cư liền không "_ Hậu tựa đầu lên ghế mà đe dọa anh đủ điều đồng thời phả tiếp khói tỏa vẻ thách thức.
" Vâng "_ Mạnh.
" Cậu nên biết điều khi được làm tài xế riêng cho tôi đi do vẻ bề ngoài nhìn được được nên mới đồng ý chứ mơ tôi mới thuê nhân thú làm tài xế "_ Hậu.
" Vâng tôi hiểu rồi "_ Mạnh nắm chặt bô lăng như đang cố kiềm nén sự tức giận của mình.
" Rẽ trái ở đây "_ Hậu.
" Nhưng nhà anh ở phía... "
" Kêu thì chạy đi nhiều lời "_ Hậu.
Thế là chiếc xe rẽ trái theo lời Văn Hậu chả mấy mốc cậu đã kêu xe dừng tại một ngôi nhà cậu mở cửa xuống xe đi vào bên trong. Không gõ cửa mà cậu mở cửa đi thẳng vào ngó qua căn bếp thấy đồ ăn không bớt một miếng khiến anh không vui Hậu thở ra hơi dài cầm lấy đại trái táo trong tủ lạnh cắt ra xong đi tiếp, Hậu vặn cửa phòng thấy đã khóa nên đành lấy chìa khóa dự phòng ra.
* Cạch
Đập vào tầm mắt Hậu là một cục tròn tròn được bào chùm ở chăn mềm nhô lên ở giữ gường lâu lâu còn cử động mấy cái cậu tiến đến thằng tay giật mạnh tận mấy lớp chăn ra sau đó bóp mạnh lấy má cậu.
" Này này mạnh động gì thế bỏ ra "_ Hải bị sự xuất hiện của cậu làm giật mình đã vậy chưa kể còn bị bóp mỏ.
" Ăn nhai rồi nuốt mau "_ Cậu cầm lấy miếng táo lên mà nhét thẳng vào miệng anh ra lệnh.
Từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ Hải chưa từng bị ai nạt hay bắt ép như này, phải nói rằng Hậu là người đầu tiên mạnh bạo như thế nên khiến Hải rén nặng.
" muốn tôi nhai giùm hay gì mà không chịu nhai vậy nhai lẹ rồi nuốt coi "_ Hậu.
Hải nghe xong liền tức tốc nhai lẹ miếng táo trong miệng rồi nuốt xuống cứ như thế Hải đã ăn hết cả quả táo nhờ sự bắt ép và đe dọa của Hậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đồ Ngốc [0608]
FantasyNgây thơ và ngu ngốc, 2 từ duy nhất để miêu tả con cáo Trần Minh Vương này ______________________________ Truyện mang tính chất không có thật và viết để thoả mãn bản thân nhưng cũng mong mọi người ủng hộ dài dài :333