Minh Vương chạy dọc theo con đường vắng vẻ với một tốc độ cao nói thật thì bây giờ cậu còn không biết mình đang ở đâu bởi vì nơi này rất vắng vẻ và ít xe tuy là buổi sáng nhưng không có người đi đường nhiều. Cậu quay đầu lại không thấy tên chạy moto này thì thở một hơi nhẹ nhõng khi tưởng bản thân mình đã được an toàn.
Nhưng không từ đằng sau một chiếc xe hơi đen dần dần lao vụt lên như tên bắn, hắn rút ra một khẩu súng lục ngắm kĩ vào lốp xe của cậu.
/ Pằng /
" Áh "_ Cậu giật mình bởi tiếng súng nhưng cũng nhờ đó mà đã né được.
* Tch trượt rồi *
Lần này hắn không bắn nữa mà lại lái xe chạy nhanh song song với cậu Minh Vương quay đầu qua thấy chiếc oto đen đã chạy so le với bản thân mình bây giờ cậu có muốn tăng tố nữa cũng không được bởi cậu đã chạy vận tốc giới hạn của xe là 90km/h rồi bỗng dưng cửa xe oto mở ra một bóng người quen thuộc dần xuất hiện.
" Chào cậu nhóc "
" Là anh!! "_ Trong khoảng khắc gay cấn này cậu liền nhận ra đó là người cậu từng nhờ chở về nhà giùm.
Hậu lấy khẩu súng ban nảy dí thẳng vào lốp xe cậu mà nổ súng.
/ Pằng...Bùm /
" Áhhhh đừng!! "
Một chiếc lốp xe đã được bắn bể và điều đó khiến xe cậu dần chậm đi hẳn, Hậu lại tiếp tục lấy ra cây gậy bóng chày sắt vung 1 gậy đập thẳng vào phần động cơ xe tên cầm lái còn giúp thêm là bẻ lái vô lăng tông vào xe cậu tiếp tục. Dưới sức ép lớn như thế cậu không thể làm gì được. Đoàn Văn Hậu thấy vậy đập vào đầu cậu một gậy như cậu không ngất mà chỉ bị choáng nhẹ do có nón bảo vệ, anh tặc lưỡi chồm người tới dùng tay cố gắng lột phăng cái nón bảo hiểm ra.
" Nghe lời tao bỏ cái nón ra "_ Hậu.
" Không anh đi ra "_ Vương cố gắng đẩy anh ra vì cậu biết anh không phải kẻ tốt lành gì.
Sau một hồi giằng co Hậu bằng đầu tức giận anh bỏ tay khỏi cái nón bảo hiểm của cậu mà cầm tiếp cây gậy đập vào xe cậu một cái sau đó còn dùng chân đá một lực mạnh khiến chiếc xe trở nên mất kiểm soát mà tông vào gốc cây bên đường.
Chiếc oto tiến gần đến rồi dừng xe cạnh cậu anh mở cửa xuống xe cầm theo cây gậy do tông một lực mạnh nên xe cậu giờ đã hư hỏng hoàn toàn đã vậy cậu còn bị kẹt chân trong xe nên chuyện chạy đi là không thể, anh tiến đến cười nhếch mép.
" Kẹt chân rồi nhỉ? "_ Hậu.
" Anh muốn gì!!..đừng đến đây "_ Vương thấy anh thì hoàn toàn hoảng sợ cố gắng rút chân ra nhanh chóng.
Hậu giật mạnh cái nón bảo hiểm cũng như lớp bảo vệ cuối cùng ra vung chày mạnh đập vào đầu cậu 2 cái khiến Minh Vương ngất đi.
" Bắt có mỗi thằng nhóc mà lâu lắc "_ Hậu tiến đến xách cổ áo cậu lên quăng vào xe.
" Đi "_ Hậu.
Chiếc xe chạy thẳng rẽ vào hướng khác sau đó người tài xế ấn vào một cái nút khiến biển số xe được thay đổi, anh lại có tật cũ là lôi điếu thuốc ra châm lửa hút sao đó nhả khói ra đầy xe sau đó ung dung tận hưởng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đồ Ngốc [0608]
FantasyNgây thơ và ngu ngốc, 2 từ duy nhất để miêu tả con cáo Trần Minh Vương này ______________________________ Truyện mang tính chất không có thật và viết để thoả mãn bản thân nhưng cũng mong mọi người ủng hộ dài dài :333