Chap 22

2.2K 228 9
                                    

Shizue và Kanao đang ở trong phòng y tế của Yuuei, cô đang sử dụng năng lực của mình để chữa vết thương trên người Kanao.

"Shizue-neesan đây là...?" Kanao ngạc nhiên nhìn các vết thương đang đần lành lại với tốc độ kắt thường có thể thấy.

Shizue chỉ mỉm cười rồi nhẹ nhàng xoa đầu Kanao. "Đây là một thế giới khác Kanao."

"Thế giới khác?" Kanao ngạc nhiên nói. "Nói mới nhớ mắt của Nee-san!"

Shizue cười nhẹ chạm lên má của Kanao. "Mắt của Kanao cũng vậy mà..."

"May quá, mắt của em đã lành lại rồi." Shizue mỉm cười nhẹ nhõm.

"Khi nào về, Nee-san sẽ kể cho Kanao nghe mọi thứ chị biết." Shizue nhẹ nhàng tựa trán mình lên trán Kanao.

"Còn bây giờ chúng ta phải trả lời câu hỏi của họ." Shizue cất giọng nói.

Tất nhiên cả Kanao cũng đã nhận ra có người đang đến đây. Cánh cửa liền mở ra, một người đàn ông có vẻ là thám tử bước vào.

"Xin lỗi vì cản trở cuộc trò chuyện của hai đứa." Người đó cúi đầu nói. "Chú là Tsukauchi là thám tử, chú muốn lấy lời khai của hai đứa để thuận tiện cho việc điều tra liên minh tội phạm."

"Kanao được không?" Shizue đặt tay lên đầu Kanao xoa nhẹ.

"Ừm." Kanao mỉm cười vui vẻ nhìn cô. "Shizue-neesan ở bên cạnh, em có thể làm bất cứ điều gì."

Shizue nhẹ nhàng mỉm cười.

Sau khoảng 1 tiếng thì cũng lấy xong lời khai, người đàn ông đó ra ngoài thì đến 2 người khác bước vào. Nói đúng hơn là một người và một con chuột?

"Yo! Hôm nay em vất vả rồi Tsuyuri-san!" Hiệu trưởng Nezu vui vẻ nói.

"Không, cũng không có gì khó khăn lắm." Shizue mỉm cười vui vẻ trả lời.

"Thôi, nào nhóc không sao là tốt rồi." Midnight cười nói. "Nhưng mà cô bé đó là ai? Là em gái nhóc à Tsuyuri?"

"Lúc trước em nói là có em gái, là cô bé này sao?" Hiệu trưởng Nezu hỏi.

"Vâng, đây là Tsuyuri Kanao là em gái của tôi." Shizue mỉm cười nói.

Kanao cũng chỉ gật đầu ý chào hai người kia.

"Mà nếu chính Tsuyuri-san nói thì ta cũng không muốn tìm hiểu nhiều." Hiệu trưởng Nezu cười tươi nói. "Nếu em muốn, Yuuei sẽ hỗ trợ cho 2 đứa các em."

"Ý ngài là muốn Kanao đến Yuuei học cùng tôi sao?" Shizue khẽ ngạc nhiên hỏi.

"Đúng vậy! Yuuei sẽ rất chào mừng hai nhân tài như các em!" Hiệu trưởng Nezu vui vẻ hét nói.

"Nhưng các người vẫn chưa biết sức mạnh của Kanao mà?" Shizue nhíu mày nghi ngờ.

"Khoảng 2 tuần nữa là sẽ tổ chức đại hội thể thao Yuuei. Hai em có thể bộc lộ sức mạnh trên đó." Hiệu trưởng Nezu trả lời. "Đến lúc đó tìm hiểu cũng không muộn!"

Shizue im lặng một chút rồi nói. "Tôi hiểu rồi."

Nói rồi hai người kia bước ra ngoài.

"Cũng không thể ngờ Tsuyuri có một mặt như vậy nhỉ?" Midnight đứng bên ngoài nghe giọng nói dịu dàng và trìu mến của Shizue. "Khác hoàn toàn khi đối diện với chúng ta nhỉ?"

Hiệu trưởng Nezu nói. "Đúng nhỉ, những người chỉ bộc lộ biểu cảm khi đứng trước người thân của mình. Thường là những người rất nguy hiểm khi đối mặt với thế giới mà."

"Không quan tâm đến bản thân, chỉ biết lo lắng cho những người bên cạnh. Và đặc biệt chỉ tức giận thay cho người khác. Rồi sẽ sớm đánh mất những thứ quý giá đối với bản thân." Hiệu trưởng Nezu trầm ngâm nói.

"Ngay từ đầu Tsuyuri Shizue đã không đơn giản rồi, có lẽ phải để mắt đến em ấy nhiều hơn.

Shizue và Kanao đang rất vui vẻ nói chuyện với nhau, Shizue kể về thế giới này và những điều xung quanh đó. Còn nói về năng lực của cô tương tự với Hơi Thở của Hoa và Hơi thở của Nước.

Nên có lẽ Kanao cũng có năng lực liên quan mật thiết đến Hơi thở của Hoa thì sao.

Không ngoài dự đoán, năng lực của Kanao giống với Hơi thở của Hoa và hoàn toàn trùng khớp với năng lực thiên nhiên của Shizue.

Đó là những gì hai người khám phá được trong vòng 2 giờ.

Trời đã tối, Shizue đưa Kanao về căn hộ của cô ở gần đây.

Trên đường đi, con bé không ngừng lúng túng với quang cảnh một trời một vực với thời Taishou của hai người.

"Ah, cái cảm giác đó Nee-san rất hiểu, Kanao." Shizue cười gượng nhìn em gái đang hoa mắt của mình. 'Không sao hết, Kanao lúc lúng túng cũng rất dễ thương!'

Đến nhà, Kanao lại càng hoa mắt hơn với đồ dùng công nghệ. Và phải mất tới 3 tiếng để giới thiệu và hướng dẫn Kanao các sử dụng đồ dùng trong nhà.

'Vì Kanao rất dễ thương nên Nee-san không để ý đâu!' Shizue mỉm cười vui vẻ.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, nấu ăn cho Kanao.

"Đồ Nee-san nấu là ngon nhất!" Kanao toả ra màu hồng vừa ăn vừa nói.

"Nghe Kanao khen như vậy chị vui lắm đấy." Shizue mỉm cười dịu dàng nói.

Đêm đến hai chị em ngủ cùng nhau.

"Nee-san..." Kanao rúc vào lòng Shizue nhẹ nhàng gọi.

"Sao vậy?" Shizue cúi xuống nhìn đứa em gái đang ở trong lòng mình.

"Nee-san hát ru cho em được không...?" Kanao lên tiếng.

"saita no no hana yo aa douka oshiete okure
hito wa naze kizutsukeatte arasou no deshou
rin to saku hana yo soko kara nani ga meiru
hito wa naze yurushiau koto dekinai no deshou..."

"Em thật sự rất nhớ Nee-san..." Đôi mắt màu hồng rung động, rồi từng giọt nước mắt rơi xuống.

"Chị cũng vậy Kanao, chị cũng đã rất nhớ em..." Shizue nhẹ nhàng ôm Kanao vào lòng.

"Bây giờ hai chị em đã đã đoàn tụ..." Shizue nhẹ nhàng nói. "Lần này, Nee-san sẽ ở bên Kanao."

"Chị sẽ không rời xa em nữa đâu."

"Em gái yêu quý của chị."

Kanao nước mắt rưng rưng. "Nee-san hứa với em nhé."

"Rằng chị sẽ không đi đâu nữa."

"Ừm."

Hai trán lại một lần nữa tựa vào nhau, đồng thời hai ngón tay cũng ngoắc với nhau đặt ra một lời hứa.


(Bài hát: Euterpe của Egoist. Cho những ai muốn biết)

(Đn KnY+Bnha) Tsuyuri ShizueNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ